FEEDBACK…

Những điều quý giá đối với Y&Y

• Y&Y trên báo HHT 888

• For I Know
here

• Linh JK

 From JK with love 
 I love you…Like a hero

Chắc ss cũng đoán biết được đôi chút, em không thương yêu hay ngưỡng mộ Jaejoong như kiểu tình cảm với Yunho, cũng chẳng cuồng Jaejoong như cách em cuồng say và mê đắm Shim Changmin. Tuy cậu ấy là người đầu tiên em chú ý đến khi nhìn thấy DBSK, cũng vì cậu ấy mà em bắt đầu tìm hiểu về những con người này, nhưng đã có thời gian, tình cảm của em với Jaejoong rất nhạt. Jaejoong khiến em có cảm giác rất khác, không nóng cũng chẳng lạnh, cứ từ từ, chầm chậm mà đi vào lòng con người ta. Em cảm nhận Jaejoong dưới con mắt của một YunJae-aholic <thật không tốt khi như vậy T__T, em biết>, nên có khá nhiều điểm phiến diện và khác những fan của Jaejoong.

Angelic Voice

Giọng hát có lẽ là điều đầu tiên người ta nghĩ tới khi nhắc đến Jaejoong, hay cũng có thể nói đây là sở trường và là niềm đam mê vô tận của cậu ấy. Hay cũng vì thế mà ss xếp phần này lên đầu tiên? ^_^

Khi hát, tâm hồn Jaejoong như hòa hết vào âm điệu và ca từ. Tuy kĩ thuật của Jaejoong không hẳn là tốt nhất, nhưng tâm ý của Jaejoong khi hát thì như đã truyền thụ đến người nghe một cách hoàn hảo nhất. Khi nghe Insa hay It’s only my world, có ai không đắm chìm vào ca khúc. Thậm chí như bác phê bình kia đã nói, cho đến tận câu hát cuối, người nghe vẫn chưa thoát ra khỏi dòng hồi tưởng của mình. Đó là ma lực trong giọng hát của Jaejoong, là sức hút vô tận trong con người cậu. Thực sự là nhờ những dòng này, em như nhận ra một vài điều, về cách hát OST của Jaejoong, mà trước đây em chưa từng nghĩ đến. Quả thực người ca sĩ thực thụ không phải là người chú tâm vào kĩ thuật, không phô trương tài năng của mình, mà là người biết biểu hiện cảm xúc của ca khúc, điều khiển chúng sao cho người nghe đắm mình và xúc động cảnh phim. Khi ấy OST như một chất xúc tác làm tăng giá trị của bộ phim hay tác phẩm điện ảnh.

Em rất thích ngắm nhìn hình ảnh Jaejoong đang cầm mic, đắm mình vào bài hát. Đặc biệt là những tấm xoáy sâu vào đôi mắt. Những khi ấy mắt Jaejoong trông rất sâu, đẹp nhưng lại khá buồn. À những tấm nhắm mắt cũng đẹp nữa ^^

Passion

“Có lẽ mọi người không tin điều này, nhưng khi còn nhỏ tôi hát rất dở. Giọng của tôi hát lúc đó, thực sự là rất khủng khiếp. Bạn bè thường trêu mỗi khi tôi hát, vì thế tôi đã luyện tập, và luyện tập. Và đó là cách khiến tôi hát ngày càng tốt hơn, và trở thành ca sĩ giỏi. Đó cũng là cách tôi trở thành thành viên của TVXQ”

Quả thực Jaejoong vô cùng nhiệt huyết, rất nỗ lực và quyết tâm vào việc tập hát ^^ Nếu không thì làm sao chúng ta có được người anh hùng Youngwoong Jaejoong tuyệt vời đến thế. Trên sân khấu concert, Jaejoong rất tưng bừng, rất sôi nổi. “Cách cậu ấy nhảy rất buồn cười” – Chị họ của em đã bảo với em như thế – “em có thấy lưng cậu ấy hay gù khi nhảy không? Thật đáng yêu~”. Những lúc em cùng chị ấy xem concert DBSK, chị ấy luôn chú ý đến Jaejoong bởi những điều nhỏ nhặt như thế. Cả cách Jaejoong hất tóc, đầu và mặt thì bê bết mồ hôi. Tóc Jaejoong luôn bị cậu vớt ngược ra sau trong lúc diễn.

Jaejoong cũng rất cố gắng trong bộ phim đầu đóng vai chính của mình. Lại một lần nữa nói rằng Jaejoong diễn không xuất sắc, nhưng cậu đã nỗ lực hết sức mình cho vai diễn. Nhưng thực lòng mà nói, em không muốn Kim Jaejoong tiếp tục đóng phim. Hãy chỉ là ca sĩ, nhạc sĩ Kim Jaejoong mà thôi. Điện ảnh không hợp với con người ấy.

Dorky

Jaejoong đôi lúc <à thực ra là khá thường xuyên ‘ ‘> có những hành động rất khó hiểu ^^ Đáng yêu? Ngây ngốc? Thật khó để dùng một từ nào để diễn tả mức độ những hành vi của Jaejoong. Con người cậu có chút tưng tửng vô cùng đáng yêu. Những phát ngôn của Jaejoong cũng rất buồn cười. Jaejoong nói cũng nhiều nữa ^^ Những lúc buồn chán mà nhìn Jaejoong làm trò thì sẽ hết chán rất nhanh, em đã kiểm chứng nha ^^ Em đặc biệt yêu thích album “Jaejoong và những trò lố” của ss Quyên Mew-jj trên FB ấy XD Có những đêm nằm vật vã xem đi xem lại nằm cười rung cả giường =))

Nụ cười của Jaejoong có rất nhiều kiểu dạng, trẻ con có, ngây ngô có, vô tư có, ngắm nhìn Jaejoong cười thấy thoải mái vô cùng. Nhưng có lúc cậu ta cười thật gượng gạo, thật chán. May mà những lần như vậy không nhiều lắm~ Cái Intermodulation cho người ta thấy được rất nhiều góc cạnh ở Jaejoong. Có lẽ ở đây Jaejoong khá thoải mái khi bộc lộ bản thân chăng? Không giống như ngày trước, Jaejoong bây giờ đã khác nhiều, nhiều lắm.

Painful

Cái Note của ss Rei… Từ khi đọc nó trên FB, em đã suy nghĩ rất nhiều. Cuộc đời của Jaejoong thực sự rất lắm chông gai. Những gian khó cậu phải trải qua cũng chẳng kém Yunho là bao, trong khi tâm hồn Jaejoong mênh mông và đa chiều hơn Yunho rất nhiều.

Từ lâu Jaejoong đã hay uống rượu, hút thuốc. Cậu ấy còn xăm mình khá nhiều nữa. Có phải vì đau? Những khó khăn trong cuộc đời, tưởng như đỡ ác nghiệt hơn, nhưng càng lấn chân sâu vào ngành giải trí, Jaejoong càng gặp nhiều trắc trở. Chuyện con nuôi con đẻ, chuyện uống rượu lái xe, rồi xích mích, kiện tụng, rời công ty, rời những con người mình yêu quý gắn bó bấy lâu… Những gì cậu phải chịu đựng thật khó tưởng tượng. Con người mỏng manh như thế, tưởng như yếu đuối thế nhưng lại kiên cường, bền bỉ không ngờ.

Những gì Jaejoong cố gắng che giấu dường như nhiều vô kể. Em không phải là đứa suy nghĩ sâu xa, thậm chí suy nghĩ của em nhiều lúc rất nông cạn. Đã có lúc em nghĩ mình chẳng biết tí gì về Jaejoong hết, chẳng thể đoán biết được, rút cục trái tim Jaejoong khó hiểu đến bao nhiêu, tâm hồn Jaejoong sâu đến cỡ nào? Cậu ấy thấy đau nhiều không? So với những người khác thì Jaejoong hay họ đau khổ hơn?

Sweet and charm

Jaejoong là người vô cùng ngọt ngào~ Cậu luôn biết cách quan tâm đến người khác, cậu cho đi rất nhiều. Những đau khổ Jaejoong phải chịu đựng, cậu sẽ không để cho người khác thấy được. Jaejoong sẽ luôn bao bọc, bảo vệ những người cậu yêu quý. Jaejoong có xu hướng thiên về những điều lãng mạn và nhẹ nhàng. Em rất thích câu “Jaejoong là kiểu người đánh giá mọi thứ dựa trên ấn tượng đầu tiên, vì vậy, nếu ngay từ đầu cậu ấy đã thích bạn, thì mãi mãi cậu ấy vẫn sẽ thích bạn” dù nó không ở phần này ^^ Có vẻ như Jaejoong sống khá theo cảm tính, nghĩ bằng con tim nhiều hơn nghĩ bằng khối óc, do đó Jaejoong đối mọi người rất ôn hòa và dễ chịu. Ở bên Jaejoong sẽ luôn tìm được niềm động viên an ủi, cậu ấy sẽ là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho những người cậu ấy tin yêu.

Về hình ảnh chung của Like a Hero, em khá vừa lòng ^^ Bố cục ổn, font chữ và hình ảnh rất vừa mắt. Đặc biệt thích tấm cuối cùng, trang ghi credit ấy ^^ Dáng đi xiêu vẹo đáng yêu của Kim Jaejoong như một lời chào tuyệt vời, khép lại cuốn PTB này, đúng không ~ :”>

• Tiểu Đậu Đậu

Hyo Chen
– Chất lượng sản phẩm
+ Giấy: 9.5/10
+ Đóng gáy, cắt xén: 9.5/10
+ Chất lượng in: 9.5/10
+ Thiết kế: 9.5/10
+ Nội dung (bài viết, chủ đề): 9/10

– Qùa khuyến mãi: ^^~ 9.5/10

– Dịch vụ (cái này mọi người đánh giá về chăm sóc khách hàng của tụi mình)
+ Thái độ với khách hàng: 10/10
+ Giao hàng, đóng gói: 9.5/10
+ Điểm hài lòng: Thái độ làm việc nghiêm túc, rõ ràng. Bên cạnh đó, cả hai người cũng rất thoải mái, dễ chịu. Mặc dù chưa tiếp xúc với Yanlee nhưng em cảm thấy chị ấy rất thú vị. Nếu có thể được làm việc với một người như thế thực sự không chỉ thúc đẩy đc công việc phát triển tốt mà có lẽ, còn học hỏi được nhiều điều. Riêng về Yunnie, em thích cách chị hay post behind the scene, hay giải thích các thứ về concept, ý tưởng … của các sản phẩm cho mọi người, có lẽ, là một điều hiếm thấy ở các chỗ kinh doanh bán hàng qua mạng mà em đã từng biết. Điều đó không chỉ khiến khách hàng thêm yên tâm và sát sao hơn với sản phẩm mình đã đặt mua, mà còn khiến thương hiệu của Y&Y Production trở nên gần gũi và tạo được ấn tượng đặc biệt hơn trong lòng mọi người.
Hơn cả, mỗi sản phẩm được ra mắt, em luôn cảm nhận được sự đầu tư sâu sắc và tình cảm say mê chân thành mà hai người dành cho những sản phẩm của mình. Với em, điều đó là đáng quí nhất.
+ Thái độ khi có sai dót xảy ra: Luôn rành mạch, rõ ràng, giải quyết sai sót đến tận cùng.

*Bonus:
– Điều làm bạn không hài lòng hay cần sửa đổi là:
Hai người biết lý do vì sao em để điểm 9.5 ở hầu hết các hạng mục không? 9.5 vốn đã là điểm rất cao rồi. Nhưng em không muốn để điểm 10, chính là bởi vì luôn muốn dành ra 0.5 điểm nữa cho sự tiến bộ và trưởng thành của Y&Y Production. Hãy tiếp tục cố gắng giữ vững phong độ làm việc này và ngày càng trưởng thành, chuyên nghiệp hơn nữa nhé.

– Sản phẩm nào bạn từng mua làm bạn hài lòng nhất?
Em mới mua có 2 sản phẩm của Y&Y Pro thôi, chưa dám chắc là cái nào hài lòng nhất vì cái nào cũng thích cả. Tiếc thật, giá biết sớm hơn một chút, nhất định sẽ rinh trọn bộ ptb của mấy anh già về rồi.
Rất chờ đợi final product của mọi người nhé xD

À, về lịch, cũng nên dành ra một chút cảm nhận nữa chứ nhỉ ^^~ Lịch của em là “A walk to remember”, lúc đầu chọn bản kia cơ, đến lúc hàng về sau một hồi hò hét rú rít với đứa bạn đã đổi sang phiên bản này. Tháng 1 là hình Bonjour Paris của 5 anh già trên chiếc cầu màu vàng xanh rất mát và lung linh, đặt trên cái bàn học toàn thứ tôi tối màu trở nên sáng bừng. Lật giở từng trang, đọc từng thông điệp gửi gắm trên mỗi tấm hình cảm thấy thực thú vị. Em đặc biệt thích cách design lần này, màu sắc mỗi tháng lại đổi khác. Hình của tháng 12 là em thích nhất :”>

Một năm tới có thể tiếp tục đi cùng bọn họ như thế này, chỉ nghĩ tới thôi cảm giác cũng đã rất tuyệt rồi.

Ki Chan
Chất lượng sản phẩm
+ Giấy: 9
+ Đóng gáy, cắt xén: 9
+ Chất lượng in: 10
+ Thiết kế: 8
+ Nội dung (bài viết, chủ đề): 8

– Qùa khuyến mãi: cái này em k biết cho điểm làm sao nữa, chỉ muốn nói là rất tuyệt

– Dịch vụ (cái này mọi người đánh giá về chăm sóc khách hàng của tụi mình)
+ Thái độ với khách hàng: 10
+ Giao hàng, đóng gói: 10
+ Điểm hài lòng: có lẽ ss là một nhà sản xuất/kinh doanh tuyệt nhất em từng gặp. Luôn quan tâm đến khách hàng của mình.
+ Thái độ khi có sai sót xảy ra: sai sót ở ptb? – hơi tiếc nhưng chấp nhận, vì một quyển ptb nhiều và dài như thế thì xảy ra sai sót là tất nhiên, bù lại về tổng thể vẫn cảm thấy hài lòng. Hi vọng vào những sản phẩm tiếp theo nữa.

Bonus:
– Điều làm bạn không hài lòng hay cần sửa đổi là: Có nhiều bài viết sai sót nhỏ nhỏ ở mấy dấu chấm phẩy, hay là do để trình bày buộc phải cắt xén để phù hợp nên khi đọc thấy hơi cụt một chút, nếu sửa được thì quá tốt. Do em cũng hơi kĩ, lại thêm thích nên cứ coi đi coi lại chứ chẳng mấy ai soi mấy cái dấu li ti đó đâu :”D
– Sản phẩm nào bạn từng mua làm bạn hài lòng nhất? Tuy chỉ mua có 1 ptb history of dbsk nhưng tất cả những quyển ptb khác đều đã xem [kể cả lịch :”>] tất cả đều rất thích và cảm thấy tự hào, made in VN mà k hề thua kém quốc tế. Hơn nữa tất cả đều k chỉ là sản phẩm đơn thuần, từng trang đều có gửi gắm tâm huyết của người làm. Luôn muốn có thể có đủ bộ. Tất cả, vì đều rất tuyệt.

Cm tí tí cho ss về Ptb đã nhân được :”>
Đầu tiên là sự nhiệt tình, cẩn thận hỏi để không bị sót, sau đó chu đáo “Em ở đâu để tiện đường cho gần” . Rất ưng í, ptb tay chưa cầm tới nhưng đã cảm thấy rấttt vui rồi.
Về chất lượng thì ptb rất tốt, bìa dày, cứng. Giấy couche láng min, nhưng phải nhẹ tay cẩn thận với bé nó :”>
Hình ảnh rõ nét, design đơn giản nhưng tỉ mỉ và đẹp, có chút lăn tăn là ảnh thời mirotic có vẻ hơi nhiều, những thời khác hơi ít, có lẽ là do thiếu stock HQ.
Ảnh rất đẹp nhưng em mong nếu có thêm ptb DB nữa, sẽ có hình các anh cười nhiều hơn. Quan điểm chủ quan cá nhân một chút nhưng do em thích ngó các bạn ấy cười *lol*
Bìa ảnh đẹp, yên bình , nhưng khi so với bìa lịch ss làm sau này em cảm giác nó k thu hút bằng. Em nghĩ bìa nên có title, cho dù gáy đã có r.
Nội dung được chọn lọc rất cẩn thận, trình bày rõ ràng và dễ xem. Đi từ từ theo thời gian khiến cho em cảm nhận được tiêu đề History of TVXQ.

Thật sự cảm thấy hoàn toàn hài lòng, và có chút tự hào về quyển ptb made in VN này ♥

• Junchan

History of DBSK_ dòng hồi tưởng ngắn trong tôi, những ký ức cứ chậm rãi lướt ngang tim tôi, tôi như tìm lại được nụ cười đó, cái ôm ấm áp đó, giọt nước mắt đó… Tôi đã tìm lại được gia đình đó… để khẳng định lại một lần nữa… Tôi yêu con người đó… Chân thành cám ơn YYproduction!

• Conan1808
Concerto, quả là rất… concerto.

Trước khi làm việc gì, tôi đều rất thích lập một playlist nhạc, và thảy tất cả các bài hát mình thấy phù hợp, hoặc cảm thấy muốn nghe vào, rồi mới bắt đầu.
Đó chỉ là một thói quen, nhưng rồi cuối cùng, “Concerto”… chính là một concerto, với nhiều âm điệu khác nhau.
Chính ra là tôi, đã tự tạo concerto cho riêng mình ~
.
.
.

Tôi đã chú ý cái bìa hàng vạn lần. Có người hỏi tôi, bìa này hơi úa. Tôi chỉ mỉm cười.
Hàng vạn lần chú ý đến cái bìa, tôi vẫn thấy màu sắc nhảy tưng tưng trong mắt.

“Một màu xanh xanh, chấm thêm vàng vàng
Một màu xanh chấm thêm vàng cánh đồng hoang
Một màu nâu nâu, một màu tím tím
Màu nâu tím mắt em tôi ôi đẹp dịu dàng”

Sắc màu của bìa Concerto, cũng như vậy đó, có nét gì đó dù sáng lên, nhưng cuối cùng vẫn là cũ kĩ và trầm mặc. Có đôi chút chơi vơi khi chiếc violin đặt ở góc, và thả những nốt nhạc vào không gian, chắc phải có chút chênh vênh?

“Một đêm nhớ nhớ, nhớ ra mình một mình
Một đêm nhớ nhớ ra mình đã ở đâu đây
Một đêm trong đêm thâu, một vầng sáng chói lóa
Một đêm nhớ nhớ ra ta vô hình”

Có nhiều người hiểu bài này theo nhiều cách khác nhau, tôi đã nghĩ rằng, chẳng phải vì bao quanh quá nhiều sắc màu, mà cuối cùng ta dường như đã vô hình trong đó. Là những nét nổi bật vốn tiềm ẩn trong ta.
Con người, ai cũng như Sắc màu vậy.
.
.
.

Xuân: Last Carnival và Winter (Concerto No.4 In F Minor), Op.8, No.4, RV297 I. Allegro Non Molto.

Sắc màu nóng ấm hiện lên trước mắt, và tôi đang nghe những giai điệu da diết. Thuở đầu, hơi giật mình vì playlist mình chọn hình như không đúng lắm, vì last carnival phải…mùa thu, còn winter…đông rành rành ra kia kìa. Cơ mà khi thả hồn vào âm thanh và “ Concerto of Spring Blossom”, tôi lại thấy đây là một sự kết hợp tuyệt vời.

“ Let me be gentle ”

Chính là tôi thích bài viết này, dù tôi vẫn không hiểu tại sao nó lại là Spring? Và thích minh họa, với hình ảnh Yoochun đang thắt cà vạt nhìn xuống. Tôi thích dáng Yoochun như vầy, có nét gì đó thực sự rất dịu dàng.

Cả bài viết là một cái nhìn, theo tôi thấy, là khá bao quát của tác giả. Tôi cảm thấy rằng tác giả đã đưa con mắt hờ hững của mình nhìn vào Yoochun, chỉ là hờ hững, suốt những năm tháng, nhưng cùng lúc đó trong tâm trí cũng đang hì hụi phân tích con người này. Cũng rút ra được vài điều cơ bản, nhưng rốt cuộc thì cũng không phải là hoàn toàn.

Thực sự thấy thích điểm nhìn của người viết :”> ~ Và cũng thích cách bạn miêu tả âm nhạc của anh, vì có vẻ nó khá cùng outcome với tôi.

Mà tóm lại thì đây là một bài viết chất lượng =].

Và tiếng Winter vẫn đang rè rè vang lên bên tai

Đứng trên quan điểm của một đứa khó tính, tôi thích cách mà graphic designer đã chọn ảnh, và sắp xếp. Những góc nhìn, đẹp đến kì lạ. Tôi thích nhìn nghiêng, nhưng cũng có những bức nhìn thẳng, sâu vào mắt anh, có cảm giác rất thi thú đó x”D

Cho mùa hè: Evergreen, Kiss the Rain, Nửa When the love falls.

Lúc đọc Nhật ký của “hai ông anh, một người bạn “chí cốt” và một đứa em út trong nhà” , tôi đã nghĩ, Evergreen là một lựa chọn sai lầm. Giờ tôi vẫn nghĩ vậy, nhưng biết đâu vì sự lựa chọn này tôi lại thấy được một nét riêng ;).

Fic dễ thương. Đó là lúc tôi ngồi, tựa giường, giở từng trang của photobook, gấp nhè nhẹ vì sợ bong gáy, và đọc những điều như mơ.
Và tôi thấy mắt mình ươn ướt.
Quả thực là như vậy :”).
Gió thổi. Rèm bay. Nắng chiếu. Và thời gian xoay chuyển.

Tôi đã thấy mình ở trong một dimension khác, nơi thời gian trôi ngược. Và lững lờ đi trong một không khí quen thuộc. Những câu chữ dễ thương nhảy tưng tưng trong đầu tôi, và cảm giác rằng mắt tôi nhòe đi khi nhìn thấy hình minh họa là Bonjour Paris. Tác giả, và graphic designer, vô tình hay hữu ý, đã chạm vào những điều ẩn sâu trong tôi được che phủ bằng những lớp màu khác nhau, như một lọ acetol vầy * cười lớn *.

Là gợi về Yoochun, nhưng còn gợi về cả hai người anh, người bạn “chí cốt” và đứa em út láo lếu ^^ ~ Fic này rất dễ thương và tinh nghịch cho một mùa hè, nét dễ thương cố hữu của kẻ hay dỗi 😛

Lướt qua Summer, toàn thấy cười. Cười đẹp quá :”> ~ Chẳng lẽ lại khen graphic designer lần 2 vì cách chọn góc và nhắc lại sự thi thú khi nhìn ảnh ở các góc độ khác nhau, thôi nhóe =))
Btw, quote của Yoochun ấy, nếu text màu hồng đậm hơn chút thì chắc sẽ đẹp hơn 😉 ~
Và tôi thích cái màu xanh típ tắp ấy, không hẳn là Evergreen, nhưng rất “gợi tình”.
.
.
.

Thu: nửa cuối When the love fall, Kisu shita mama, sayonara ~

Màu tựa đẹp 😉 ~ Màu nâu trầm.

Khi nhìn hình ảnh Yoochun nói vào mic, tựa hồ như đang phả ra hơi thở của mùa thu vậy. Những mảng màu ố cũng rất mơ hồ. Là mảng màu, hay giọt café đánh đổ trên chiếc khăn trải bàn của một ngôi nhà cổ xưa. Là nét lãng mạng thuần túy với những nốt nhạc cao thấp, và những nét riêng biệt trong con người đang thổi một làn gió vào mọi sự.
Design rất đẹp ~ Tôi thích những mảng màu chồng lên nhau trong bài: “ Nhân chuyện cắt móng tay và “Mickey” Yoochun”.

Và tôi ném đá con nào viết bài này =;.
Mickey đã viết sai, lại tưởng con chuột nào của Walt Disney =) ~ Rồi chém nhăng nhăng cuội cuội. Đứng trên quan điểm phê bình, đọc thấy thiệt có vấn đề =).
Cơ mà khá khen cho beta đã sửa gọt dũa bài trở thành ít vấn đề hơn 😉 ~

Về cơ bản, “Nhân chuyện cắt móng tay…” đúng là chỉ chạm được vào một phần của Yoochun, và sau đó thì acetol…đã bay hơi hết. Rất chia buồn với bạn viết bài, bạn đã bị ăn gạch! Phần lyric chưa được khai thác làm người đọc cảm thấy hơi cụt. Tôi khá thích phần đầu tiên, gợi cái cảm giác mùa thu đến. Và tôi thực sự đã mường tượng ra khung cảnh chiếc đàn piano, chiếc giày vương, nước mắt nhỏ giọt và café vãi.

Tôi cũng thích tư tưởng của bài này, khá hờ hững và tương đối.
Nhưng không toàn vẹn. Hoàn toàn không.
Bạn chưa đủ ma mị để mê hoặc người đọc tiến xa hơn với bài của bạn, xin chia buồn lần hai.
Hình ảnh lần này là những góc anh hát. Và tôi chợt nhớ lại bài “Let me be gentle”. Thực sự, lúc đẹp nhất là lúc anh hát. Và tôi cũng thích quan điểm sáng tác của anh.
.
.
.

Đông: The sound of silence, Love bye love.

Quả thực là quá lặng lẽ. Nhìn mà muốn chực khóc vậy. Yoochun với mọi góc độ của một cảm xúc, tỏa ra một hơi lạnh cùng với một cảm xúc buồn đau khó tả.

Và lúc đó, tôi nhận ra, anh hoàn toàn không hề khác, với những gì tôi nhìn thấy.
Tôi khá thích Winter of Vivaldi, dù chữ Vivaldi viết sai :-“ * liếc designer *
Tôi thích từ cách bạn tác giả vào. Và thích cách bạn tác giả dắt. Quả là một lời tâm sự của người đang cố gắng “ có được sự bình yên trong tâm hồn”, vì thực sự lời văn có nét gì đấy vẫn còn động lắm. Các cụ ngày xưa hay lấy động tả tĩnh đấy thôi :-“, xin chúc mừng bạn với thủ pháp nghệ thuật cũ nhưng lại mới này :-“.

Bạn đã chạm khắc nên một con người Yoochun, một cách khá hoàn chỉnh. Về một tổng thể đầy mâu thuẫn và bí ẩn, mà chính anh cũng bảo đó là nét cuốn hút riêng của mình. Và tôi thích cái cách mà bạn miêu tả “Winter” của Vivaldi.

Bạn cho tôi thấy sự tương đồng.
Trên nền Love bye love, bỗng dưng tôi thấy rùng mình. Vì quá đau lòng chăng? ~
Chợt nhận ra, Yoochun, đúng là bằng ngọc.
Và tôi thích góc cắt của bức ảnh. Là những góc nhìn, là những khoảng trống quá lớn. Tôi nhìn thấy trống trải, tôi tháy mùa đông.

Phần theme tựa cũng rất đẹp, là theme tựa tôi thích nhất trong cả 5 theme. Nét khắc của sắc màu trên khuôn mặt của Yoochun, như ánh lên dưới ánh sáng, nhưng lại được bao phủ bởi màu xanh xám.

Lạnh lẽo và cô độc. Nhưng đẹp đẽ và cuốn hút.
.
.
.

Và lãng quên, Kiss the baby sky, Colours.

Tôi nghĩ mình chẳng cần nói gì về phần Forgotten Season nữa, vì nó quá đẹp :”) ~

Lại một lần nữa, thời gian rung lên những tiếng chuông gõ vào toàn bộ trí não, các noron thần kinh căng ra, và lại thả lỏng lại, lạc mình vào thế giới màu xám xưa cũ ấy, lại chìm trong những điều xa xưa. Với cách dàn trang là ảnh blend màu đơn sắc cùng với stroke to, càng giống như một trang vở cũ đã lâu rồi không lật ra xem, dán chi chit ảnh những ngày thơ bé.

Nhiều lúc, tôi nghĩ, đã không còn đường quay lại. Bắt buộc phải bước tiếp, chẳng còn cách nào khác. Ai cũng vậy, vậy nên chẳng thể khư khư giữ cái vọng tưởng quá lớn nữa.

Kể cả có trở lại, tất cả cũng đã khác.
… Này Nana, người ta thường bảo chỉ khi mất đi cái gì, con người ta mới nhận ra thứ quý giá của nó. Nhưng tớ nghĩ, người ta chỉ nhận ra, khi đánh mất nó và rồi lại nhìn thấy, một lần nữa” – NANA.

Quả thực là như vậy.
Đã mất, nên chẳng còn gì để níu nữa, có gặp, cũng càng thêm đau lòng :”) ~

Và typo đẹp.
Xét trên tổng thể, Concerto có chất lượng :”) ~ Những mảng màu rõ ràng, cùng với cách lọc ảnh và lọc bài viết, người làm đã tốn rất nhiều thời gian và công sức, để đem đến cho người xem một Yoochun với đa hình, đa dạng. Mỗi mùa là một khía cạnh trong anh, và khía cạnh nào cũng đáng thưởng thức cả ~

Concerto, là một bản hòa ca, xanh như ngọc.

• Mi Chan
I KNOW…

Lúc viết mấy dòng tâm sự ngắn ngủi này, ‘You and I’ của Park Bom vang đều bên tai. Đúng thật, chị viết – em đọc. Just “YOU” and “I”. Lật từng trang giấy, đọc từng dòng type, ngắm từng khung hình… Cảm xúc sao thật mãnh liệt. “I know”…

Nói đến bìa ptb trước em nhé! Chị thích màu vàng ố ố này kinh khủng khiếp ^^ Nó đượm chút tình cảm xao xuyến, thẻ thọt mà tự nhiên và mãnh liệt. Dáng đứng của con người ấy, chân dang rộng, vai thẳng, tay cho vào túi, oai thế :”> Dòng chữ “I know” và “유노윤호” ngay bên cạnh, đập vào mắt người nhìn ấn tượng đặc biệt lắm! Nhưng điểm chị chú ý nhất, cái quần anh mặc. Ko biết chủ ý của em là gì; nhưng bên quần phẳng lì ấy, chị tưởng như là một khía cạnh của anh, dịu dàng và trẻ con, ko tì vết; ngược lại với bên đầy tua, là một Yunho mạnh mẽ, kiên cường và “gai góc”. Ngược phía sau, lại là hình ảnh anh, nhưng loang bóng, như dưới nước ấy. Đẹp ♥ Thêm icon của Y&Y nữa, “Made with love”. Bìa cứng này, ko sợ mép gấp, ko sợ thấm nước nữa rồi, chỉ sợ trầy sướt thôi!

Khác với những quyển ptb chị từng xem qua, “I know” khiến chị nảy ra một ý, xem ngược từ những chủ đề phía sau. Trang cuối cùng, yêu ảnh đen-trắng quá đi thôi~ Mấy dòng edit phía dưới lẫn trang viết “Why did I fall in love with you” cũng ý nghĩa lắm em ạ ~p=
Hình ảnh Yunnie cuối đầu, tay cầm mic; hình ảnh Yunnie quay lưng, tay trỏ ngón cái – Hai khung quote. Trông sao khác thế!? Cũng là một con người cơ mà~ Chị cầm quyển ptb, nắng rọi. Tự dưng những mảng màu được phân chia, sáng tối rõ ràng. Nhìn thích mắt lắm! Là một Yunnie biết ơn với tất cả sự chân thành và một Yunnie sống động, tràn đầy năng lượng yêu thương; đều trên sân khấu thôi nhưng một bên ngập sắc đỏ, một bên mịt mù bóng đen. Trong ba quyển ptb chị nhận, chị bị hấp dẫn bởi “I Know” đầu tiên, chẳng rõ lí do. Viết cho em mà lòng bỗng muốn khóc, nhìn hai trang ảnh thôi mà nghẹn ngào :((((((
Couple “chân thành” HoSu – nụ cười thả ga của Su ú hay nụ cười rạng rỡ hé răng của Ho đều khiến người nhìn hạnh phúc. Đúng với cái tên “chân thành”, hai người tạo nên khung ảnh rất thật. Chú chó ấy hạnh phúc hay cả YunJae hạnh phúc? Thích sự dịu dàng của đôi bàn tay ấy, cả nụ cười nơi khóe môi kia, yêu chết được – hoàn hảo. Yunnie cầm chiếc đàn nhỏ, gảy nhẹ, Chunnie như làm nền ^^ Trông giống nhau lắm, nếu gò má Yun cao hơn chút nữa, sẽ rất giống đấy~~~ Trong cả thảy ảnh của 4 couple, vẫn khoái HoMin nhất 😡 Maknae của chúng ta cười mãn nguyện, Yun chỉ khoác tay chứ ko hề cười. Dù vậy, ánh mắt anh chan chứa yêu thương. Yêu cái khoác tay ấy, cả cái ngoẹo đầu đáng yêu!!!

Warm heart – “Nếu có bất cứ điều gì xảy ra, tôi đều muốn đứng phía trước bảo vệ mọi người”
Bài phỏng vấn của GQ Mag chủ yếu tập trung về con người THẬT của JYH, nơi anh sống, người anh ngưỡng mộ… Nó chẳng hoa mỹ, như chính con người “làng chài dân quê” Gwangju. Đọc hết bài phỏng vấn là anh, nốt ruồi phớt nhẹ trên khuôn miệng ấy thu hút lắm! Thêm mảng tối trong bức ảnh, suy tư thật lâu. Những bức ảnh kế tiếp là leader của chúng ta với những đứa trẻ thiên thần. Nụ cười hạnh phúc, ánh mắt dịu dàng, ân cần chăm sóc, quan tâm. Dù là những bức ảnh thôi, vậy mà có hồn ghê gớm! Giữa những ảnh màu rực sáng, tấm cuối lại đơn giản đen-trắng ♥ Như một thứ gì đó, làm lắng dịu những cảm xúc mãnh liệt vừa rồi! Những cái vỗ nhẹ, khoác vai, ôm ấp với các thành viên, đều là hành động cả đấy! Đong đầy yêu thương, sẻ chia và hạnh phúc. Anh làm vậy ko phải với cương vị leader U-know Yunho mà là người anh em Jung Yunho. Thành công của em, là khiến người ghét anh, nhìn vào những trang ảnh, đập tan nghi ngờ, ghét bỏ về con người này (bạn chị đã như thế ^0^). Phải nói chị cảm ơn Yunchan nhiều nhiều ♥

Trong quyển ptb này, chị thích “Optimistic” nhất~ Có lẽ vì nó chứa đựng sự hạnh phúc – “Đừng bao giờ đánh mất giây phút dù là nhỏ nhất của hạnh phúc. Giây phút mà bạn cảm nhận được hạnh phúc cũng là lúc bạn sẽ tiếp tục bước đi cùng hai chữ hạnh phúc mãi mãi”
“I’m OK” của em, chàng trai của em.. Bức ảnh “khai màn”, nhìn Yunnie theo khía cạnh bị khuất! Sóng mũi cao ấy, đôi mắt híp mí ấy, gò má se lại ấy, khuôn miệng cười tươi ấy – chỉ muốn ôm vào lòng mà thôi. Chị thích câu cuối cùng lắm, quote luôn nè “Tôi tin rồi sẽ có một ngày, cả anh và tôi, trong một buổi trưa vàng nắng, trong một không khí thoảng hương cà phê, sẽ cùng mỉm cười – một nụ cười chân thật nhất khi nhìn lại phía sau mình, nơi những nỗi đau xếp thành hàng dãy…”. Thật lớn lao~ Chị đã từng nói với em rồi nhỉ? Rằng chị thích cách em chọn JYH làm “đối thủ” để là “vươn lên”, chị tin, ngày đó sẽ đến, sớm thôi! Cả thảy những bức ảnh sau đó, toàn là nụ cười của Yunnie. Sao mà ấm áp đến vậy, chỉ là mực in trên giấy thôi mà. Thế nhưng lại ảnh hưởng đến “mắt-của-người-nhìn” lắm đấy! Hình như những gì “cuối cùng” cũng làm chị ấn tượng nhỉ? Những bức ảnh cuối, JYH trông như “thiên thần”, ngạc nhiên @_@ Chị chưa khi nào dùng từ này cho Yunho, khi gõ nó ra, ko muốn del chút nào.

No pain no gain – “Không phải tôi kiên cường mà là tôi phải trở nên kiên cường”
Đây là phần khiến chị rơi nước mắt! Tất cả, những trang viết, hình ảnh và cả con người kia. Một Mắt Nâu buộc phải mạnh mẽ, dù biết mình yếu đuối vẫn gắng gượng. Có một đôi hình, khiến chị nghĩ mãi – trái ngược. Yunnie cúi mặt, mắt nhắm khẽ, vết sẹo hiện rõ, thật khó nhìn phần còn lại của khuôn mặt – Mất mát. Yunnie ngẩng cao đầu, lại là vết sẹo và khuôn mặt bị bóng tối lấp đi nhưng ko biết do Yunchan des tỉ mỉ quá hay ảnh gốc đã như thế, chị nhìn được Yunnie “nổi da gà” =))))))))))) – Sợ hãi.
I wanna HUG you from the BACK – một cái ôm từ đằng sau, thật chặt! Ko bàn cãi gì về bài viết của Yunchan, có khi chị thuộc nó mất rồi ^^ Nhưng bức ảnh – một Yunnie với các thành viên và một Yunie riêng biệt. Đều là tấm lưng ấy, con người ấy nhưng thật khác! Bên này – anh, dù đang quay lưng, vẫn “sáng” lắm; và anh có ‘họ’ bên cạnh. Bên này – anh, cũng quay lưng, nhưng cô độc; bờ vai ấy như rã rời, yếu đuối. Đó vẫn là anh đúng ko – Jung Yunho????? Là ống kính máy ảnh thay đổi hay con người anh đổi thay? Ở bức ảnh trong ‘How Can I’, mắt Ho đen, rất đen, cả trang đều đen. Vực thẳm! Pain – Gain luôn song hành thì phải……………………

Keen – “Nghệ sĩ nên là những người mang đến cho khán giả niềm vui và nụ cười. Vì vậy, dù bản thân có mệt thế nào, có đau thế nào thì cũng phải để khán giả nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ của mình”
Đam mê của Yunho đấy, nhiệt tình của Yunho đấy! “I’m in love~ fall in love with you” (listening~~). Toàn bộ ảnh, hắn một là nhảy, hai là hát – cầm mic. Yunnie hát thật sự ko hay, nhưng vũ đạo điêu luyện, mặc dù ko phải người hát hay nhưng giọng trầm ấy vẫn có ma lực ghê gớm! Người ta ko nói “Jung Yunho is a dancer” mà nói “Jung Yunho is a singer”, chính vậy! Có lẽ khi đọc tiêu đề “A story about one man” và vài dòng cuối, chị nhận ra chính xác ai đã viết điều này. Mới đây thôi chị đã có dịp phỏng vấn người ấy, cũng lại “U-know Yunho” và “Jung Yunho” – cùng một con người nhưng cảm giác và khoảng cách thật xa lạ. Người ấy chia sẻ “Cậu bạn của tôi khi trước còn hay ngại ngùng lắm. Nhưng từ khi làm quen với ánh đèn sân khấu đã trở nên kiên cường, đầy sự quyết tâm…”. Nhìn thấy những nỗ lực của anh, kể cả hát, nhảy hay diễn xuất, đều dành trọn thời gian và cố gắng.

Unforgettable – “Con đường phía trước vẫn còn dài, do đó, tôi sẽ mãi như bây giờ, tin vào bản thân mình, và dựa vào bản thân mình để tự do bay trên bầu trời”
Đọc hai bài nhận xét về Jung Yunho, yên tâm phần nào. Chị thật muốn hét lên với “những-kẻ-kia” rằng “Đấy! Ai bảo anh bất tài, vô dụng? Ai bảo Yunho chỉ được cái mã hả lũ rỗng tuếch não phăng kia?”. Vì toàn chuyên gia cả nên ko biết nói thế nào, nói về ảnh nhé! Hình như Yunnie bị lỗi, giữa 4 tấm đen-trắng lại có một tấm màu?

[Do you know what is trying your best for your dream?
Do you know sometimes I smile just to appear stronger?
Do you know sometimes I just want to ket my tears fall out?
Do you know the times when I’m tired, depressed, and exhausted?
Do you know there are many times that I feel lonely in the halo?

Do you know the meaning of my name?
.
.
“I know”]

Chị thích lắm em ạ! Những câu hỏi “tu từ” chẳng cần trả lời, nhưng hai chữ “I know” ngắn gọn lại làm việc ấy rồi! Nó khiến người đọc day dứt, ngay cả Yunholic cũng sẽ ngẫm lại “Mình đã trả lời những câu hỏi này như thế nào?”. Phần intro này, ngay từ đầu khiến người đọc suy nghĩ rồi! Đặc biệt, khuôn mặt anh, chị đã bất ngờ khi lật về trang này. Ko tô vẽ, mộc mạc – vết sẹo ấy! Đã rất lâu rồi ko nhìn thấy vệt sẹo này, những bức ảnh tràn lan trên mạng, được pts tỉ mẫn đã ko có bóng dáng của nó. Thậm chí lớp make-up dày cộp kia đã che mất nó. Nhưng nó là sự nhắc nhở gắn liền với anh. Chị chỉ nghe đâu đó “đồn đại” về “dấu ấn” này chứ chưa lần nào tìm hiểu kĩ càng :(((((

LIKE A HERO

Khi mở gói hàng ra, thư được xếp gọn gàng một bên. Ptb nằm ngay trung tâm, ‘Like a hero’ được đặt trên cùng. Quyển làm chị ngắm nghía nhiều nhất đấy :”> Chị thích cái màu đen sang trọng huyền bí của ptb, nó khiến người khác thích thú. Khác với ‘I know’, để viết về ‘Like a hero’ khó hơn nhiều, cảm xúc ko mãnh liệt tuôn trào nữa =))))))) và phải lấy ra xem lại mới biết được mình muốn viết gì.

Yunchan chọn nền đen, trên đó là vô số con chữ đều nhau, lặp đi lặp lại, đậm nhạt khác nhau. Nhưng nổi bật ở cuối trang, trắng sáng hơn cả “I love you… Like a hero”. Biểu tượng cho ptb là vương miện cổ xưa, khối hình có nét đặc biệt. Nhìn kiểu nào thì chị vẫn ko ngớt bất ngờ, cái hình ở trung tâm ấy! Nó giống như đôi cánh thiên thần vậy, tỏa ra đẹp đẽ. Nhưng nó cũng giống trái tim chứa đầy yêu thương thầm kín. Xoáy sâu vào trong, chị phát hiện “đôi mắt”, thế là thêm một hình thù nữa – khuôn mặt đầy bí ẩn. Khám phá bất ngờ này làm chị cười nhiều ^^ Riêng phần bìa đã làm chị “bối rối” lắm rồi đấy :)) tại sao em chỉ đưa 1 phần “bộ cánh” vào mặt sau? Ngay khi hình ảnh đó đập vào mắt, chị đã nghĩ Yunchan đang chơi trốn tìm, chỉ để lại một nửa, nửa kia giấu đi khiến người nhìn phải đi tìm, trong chính nội dung của ptb. ‘Like a’ – hai chữ này được des giống như bị “cào xé”, chị thấy nhiều trên phim hành động lắm rồi nhưng ko nghĩ lại nhìn thấy trên ptb của Joongie. Ngược lại, ‘Hero’ hoàn chỉnh, có mấy đường vân nữa cơ. Bù trừ lẫn nhau chăng? Khi chị viết note này, em chị đang đọc mấy dòng

“When I first saw you, I saw love
The first time you touched me, I felt love
And after all this time, you’re still the one I love”

Thấy sao giống mình thế! Nói chung là ptb này khiến chị tò mò ko nguôi~

Trang mở đầu, JJ quay lưng lại, tay cầm mic như đang ngân một giai điệu, bóng anh phản chiếu, trông rất điệu nghệ :))))) Chị muốn nhìn ngắm mãi hình ảnh ấy!

“You stepped into my life gently, like a hero
You raise me up whenever I’m down, like a hero
Your will makes me stronger, like a hero
You smile despite sadness, like a hero
You sing with all your passion, like a hero
You’ve turned my days into heaven, like a hero
.
.
.
I love you… Like a hero”

Những điều này, thật sự là cần lưu tâm mà ♥ Chị đã nghĩ rằng, một “anh hùng” sẽ làm được mọi thứ cho chúng ta. Nhưng có những điều chỉ có “Kimura Hiroshi” mới làm được. Ko sao chép, ko qua quýt… chỉ có anh mới biến những điều ấy thành có thế!

Ngay từ mục đầu tiên, “Angelic voice” – Giọng ca thiên thần
Yunchan thiên vị JJ quá đấy, sao lại khen hắn ngay từ ban đầu chứ ^^ Có một thời, chị luôn cho rằng Jae hát hay nhất, hơn cả Su. Bây giờ vẫn còn ý nghĩ ấy nhưng phải công nhận Su ú nhỉnh hơn (một tẹo, hì hì). Chị ko dựa trên khả năng mà anh có, chị dựa vào hoàn cảnh, sự cố gắng và biểu hiện của JJ. Anh hẳn đã chịu nhiều mất mát, vất vả nhưng vẫn đạt được cái đích hôm nay. ‘Jaejoong và âm nhạc’ là một bài cảm nhận thì đúng hơn là một bài nhận xét. Nhà phê bình ấy, vừa ca ngợi JJ nhưng cũng cho thấy rõ, tầm ảnh hưởng của ‘Insa’ và JJ đối với mình. ‘Có bao nhiêu bài mà JJ hát làm mình phải suy nghĩ ko nguôi?’ – chị đã hỏi bản thân như thế! Liệu những ca từ ấy có ‘chạm tới tận những nơi sâu thẳm trong trái tim chúng ta, đánh thức những kí ức và cảm xúc mà chúng ta đã chôn vùi từ lâu’? Chị thích những bức ảnh Yunchan chọn, JJ như pho tượng điêu khắc, hoàn hảo lạ kì. Ánh mắt ấy, cánh tay hay đặt trước ngực, ngón út luôn đặt xa những ngón còn lại… – những nét riêng biệt khi JJ hát, ko-lẫn-vào-đâu-được. Chị thích ánh mắt JJ, nó buồn nhưng đong đầy sự trong sáng và hoài niệm, bắt buộc người nhìn phải quan sát thật kĩ, xoáy sâu vào nó. Cách JJ hát, trông anh như sống “trong” ca khúc, anh truyền tải cảm xúc thật kì diệu.

Posture of “Passion” – Đam mê
Lúc đọc lại mess của JJ, chị đã bật cười. Sao ngày ấy anh hồn nhiên và chân thật đến vậy!? Giờ thì anh ko thể “tỏ ra” như thế nữa. Hồn nhiên quá, thật lòng quá hay sao đi nữa, anh vẫn sẽ bị ném đá (mặc dù ko thể bằng Yunnie ToT), bởi các anh ko còn là một “băng”. Những bức ảnh đầu tiên, là ánh đèn sân khấu chiếu rọi vào khuôn mặt JJ, nổi bật lên hẳn. Cả sự tinh nghịch của JJ nữa, nụ cười ko-thể-kìm-hãm, nụ cười dành cho những người thật sự ủng hộ anh ♥. Dáng đứng của JJ toát lên vẻ gì đó, vừa thư sinh mà cũng bá đạo =)))))))))))))))))) Anh cống hiến hết mình, lặng lẽ trút nỗi mệt nhọc sang một bên và cảm ơn bằng cả trái tim. Diễn xuất – cả 5 người đều đá chéo sân – của JJ đang dần được cải thiện nhỉ?! ‘Tôi trân trọng và tin vào sự cố gắng của anh’ – Đấy, có người nhận xét giống chị rồi 😡 Cả chùm ảnh, toàn là ‘Heaven’s postman’ thôi!!! Những bức ảnh “soi sáng” khuôn mặt JJ, mọi khía cạnh được phơi bày. Phải nói là khuôn mặt Jae thật sự rất đẹp. Từng đường nét ko hoàn hảo gọp lại tạo nên một khuôn mặt hoàn hảo. JJ luôn khó chịu vì người khác bảo anh “nữ tính, trông như con gái” nhưng nếu có thời gian, nhìn ngắm thật kĩ, ko hề! Mà cho dù anh có muốn là con gái thì cũng chẳng ai đồng ý, chí ít là Yunholic, chẳng ai muốn mất Yunnie vào tay anh đâu ^^

“Dorky” – một JJ ngớ ngẩn
Jae nhà ta đúng là “cao thủ” mà!!! Ai cũng sợ “cái loa” này hết :))))) Bất cứ chuyện gì mà JJ nói cũng đều phong phú, thu hút và nguy hiểm ^^ JJ ko được chọn lựa là leader – điều này quả đúng đắn. Chị cực kỳ thích ảnh “tiêu đề” của Dorky – hình ảnh ấy làm chị nhớ về những năm trước, JJ ngại ngùng, bẽn lẽn bên cạnh các thành viên – nó trong sáng và có nét thu hút. Những trang ảnh kế tiếp, chị được ngắm nhìn quả đầu vàng của cu cậu, lâu lắm rồi 😦 Cái hay nhất của em trong phần này là kẹp bài viết của Kòy vào. Khéo léo làm sao! Nó ko chỉ phản ảnh sự hạnh phúc của V*Cass trong khoảng thời gian JYJ ghé thăm mà còn là sự tỏa sáng ko thay đổi của Nắng – chói lòa nhưng ko kiêu kỳ. Loạt ảnh tiếp theo là sự tinh nghịch độc nhất vô nhị của JJ, chẳng thể nào sao chép. Làn da trắng tựa tuyết, cơ mặt giãn ra, những biểu cảm khác nhau tạo nên cái “hồn” cho từng khung hình. Một nhiếp ảnh gia từng chụp ảnh cho DB đã bảo “Tôi thích cách họ làm việc, nghiêm túc và nhanh chóng. Nhất là YoungWoong, cậu tập trung cao độ, có đôi khi còn nhờ tôi dạy cách chụp ảnh…”. Có lẽ nào vì những kinh nghiệm góp nhặt ấy, ảnh của JJ luôn sống động hơn?

“Painful” – Sự đau đớn, mất mát
Hình như mỗi quyển ptb, Y&Y đều chêm vào một chủ đề khiến người đọc rơi nước mắt. ‘Jaejoong ở đâu là nhà ở đó…’, bài viết này khiến chị lưu tâm ba từ “Hối Hận”, “Cô Đơn” và “Nhớ”. Người viết bảo là ‘sợ Kim Jaejoong của tôi sẽ hối hận’, chị cũng sợ, sợ một ngày nào đó những tình cảm, những yêu thương này bỗng vụt tắt, tàn lụi. Yêu thương ko thể nào tồn tại mãi mãi, dù biết thế chị vẫn ko muốn đánh rơi xúc cảm mãnh liệt dành cho các anh. Sợ rằng rồi mình sẽ hối hận vì đã chọn con đường này, tự chuốc lấy thương tổn ngọt ngào. Như chị đã nói ấy, ánh mắt của Joongie rất buồn, chính vậy mà những bức ảnh đẹp hơn bao giờ hết. Jae đẹp nên lúc cười, lúc hờn, lúc này lúc nọ… lúc nào cũng “lộng lẫy”, đến mức “khi đang toát mồ hôi, anh vẫn có thể làm mình đẹp”. Nhưng nếu là một kẻ yêu JJ say đắm, sẽ biết rằng khi anh buồn, lúc anh kiệt sức, khoảnh khắc anh trầm tư… là lúc anh ĐẸP nhất! Ánh mắt của Joongie đượm buồn và nỗi cô đơn, dù trước hay sau vụ kiện. Khiến người nhìn muốn ôm anh vào lòng, mặc cho anh “giải tỏa” nỗi phiền muộn ấy! Đã có những lúc chị cô đơn như vậy, cô đơn khiến con người ta mềm yếu. ‘Phát điên vì nhớ’ cụm từ này hàm xúc thật! Nhớ đâu đơn thuần chỉ là lưu giữ những hình ảnh, tâm trạng,… của đối phương mà còn là cảm xúc mãnh liệt, chất chứa qua bao tháng ngày. Chị nhớ lắm, nhớ những khi chúng ta còn hạnh phúc bên nhau… Bức ảnh thuốc lá, ẩn ý của Yunchan là gì đây? Là lối thoát chăng, cho JJ?

“Sweet & Charm” – Ngọt ngào và quyến rũ
Hình mẫu lí tưởng của bọn con gái là đây, đủ ngọt ngào để xoa dịu những khi giận dỗi và dư thừa quyến rũ để cuốn hút mọi ánh nhìn, khiến người khác phải đố kỵ :))))))) Sức hút và sự ngọt ngào của Joongie thể hiện qua mọi hành động. Yêu fans = luôn quan tâm, để ý đến fans, sẽ dỗi yêu này nọ… ^^ Thương các thành viên = dõi theo, chia sẻ, động viên… Ai cũng làm được điều này nhưng riêng anh, động lực ấy tăng lên gấp bội. Như người mẹ đang cổ động con tiến lên phía trước, có chông gai gì mẹ vẫn luôn bên con; sự ân cần của JJ thật giống người mẹ và đứa con lớn. Đọc lại những dòng thư ngắn của JJ gửi cho Yoochun, Junsu, Changmin và Yunho, chị thầm ước mình cũng nhận được những điều ấm áp như thế! [You’re my tattoo” vẫn còn một số đoạn bị cắt xén :(((((] Yunchan xếp những bức ảnh qua từng thời kì, như một chuỗi chuyển động của thời gian thông qua chàng trai tựa bông ấy! Có một đôi ảnh khiến chị giật mình [sau bức tóc trắng ngày “O Jung.ban.hap]. Ánh nắng chiếu rọi vào JJ, đôi mắt hơi nheo. Cái dáng hơi nghiêng đầu về sau, tất cả đều là “hoài niệm”. Trang ảnh tiếp, khuôn mặt JJ được zoom trọn vẹn. Đôi đồng tử như hóa xanh, làn môi hơi khô, khuôn mặt vài chấm nhỏ.

Phần còn lại của ptb, miễn bàn ^0^ Trên cả tuyệt vời, mấy lão chỉ toàn lựa lời hay ý đẹp nói về nhau =))) nhưng để chọn ra những diều hợp nhất mà mang vào ptb là chuyện khác. Đọc những dòng mà Chun, Min, Yun và Su nói, cảm thấy như ngày ấy đã rất gần rồi. Bức ảnh cuối, JJ đi trên một cây cầu vắng, chéo chân…

Sinh nhật JJ cũng vừa qua, có điều gì đó nghẹn lại khi đọc hết Like a hero một lần nữa. Cảm ơn Yunnie Jung vì một điều tuyệt vời ♥

• Thủy Su

Bạn thân mến ơiiiiiii.. ~
Mình đã nhận đc đồ bạn gửi rùi nè :X:X tối hôm chủ nhật nọ vừa buôn với nàng Dụm là chéc sang tuần sẽ có đồ thì ai dè hôm sau tới thiệt luôn ah, aaaaa~~ gọi ngay cho nàng ấy hú hét wa’ trời :)) Thật tình mình xúc động ghê gớm lắm lắm vì đây lần đầu tiên mua đc fangood ah T_T

Cầm gói đồ mà tay run run, chân cũng run run à ( người ta bẩu con gái rung đùi là xấu lắm cơ mà lúc đó k control đc ý =.= ) Phải nói là bạn gói đồ cẩn thận và chắc chắn ghê, đặc biệt mình rất thích lớp nilông đệm mà có các chấm chấm nổi ấy, hồi xưa toàn bóp tét tét, sướng :)) rùi cái hộp lich cũng kết nổ đĩa lun, fai? nói là đẹp từ ngoài vào trong ấy ;))

Câu nói ở ngay ngoài mặt lịch làm tớ xúc động lắm :T__T: … “a walk to believe” phải, chúng ta sẽ tiếp tục giữ vững niềm tin và chờ ngày các a cùng trở về và nói câu đó ^^

Lịch rất đẹp :X, hình ảnh tươi mới, thiệt lòng mình k nỡ viết gì vào đấy cả, tiếc và sợ làm xấu đi mất :))

Twinkle twinkle twinkle…, AAAAA~ cuối cùng thì mình cũng đã đc cầm em ý trên tay thiệt rùi Y__Y hình ảnh bìa cuốn ptb này bạn làm rất rất ấn tượng, mình cực kì thích cách mảng màu chuyển đổi dần dần, cảm giác như mình đc hoà tan vào đó :”) bên trong thì khỏi nói rùi, đẹp dã man ah~, từ chất giấy đến hình ảnh, bố cục,… nói chung là mình ngất ngây toàn tập :)) ah, Dụm kêu mình là fai? tìm bài của cổ viết trg đó, đọc xong đừng có la nha 😕 nào là Chun bạn ấy k viết, các bạn khác cũng k mà chỉ viết cho Su thui, chậc chậc, sẽ xem xét ah 😛 rùi giới thiệu là có bài viết của bạn yunchan trg cuốn nài nữa :X, ptb su là hơn 1 bài so với các cuốn khác, nói chung là bạn Su nhà mình rất đc ưu ái, keke, chiện Su mà lị, bao giờ cũng cưng chiều nhất nhà mờ, ue kyang kyang~

Phù..ù..ù… hình như mình hơi lan man rùi, căn bản vẫn còn đang bấn loạn wa’ :)) bạn thông cảm nha 😀 mình cũng rất thích những câu quote ở mặt sau của card, năm mới nhận đc như vậy thật k có gì hạnh phúc và ý nghĩa hơn ^^

• Nhã Thái

Bản thân tôi đây là lần đầu tiên đặt mua Photobook do V-fan tự design, chỉnh sửa, translate, in ấn… Và ngay từ khi bắt gặp những cuốn photobook ấy, tôi đã nghĩ ngay ‘Mình phải mua I Know’.

Không phải tôi là fan của anh ấy, nên nhất định phải mua I Know. Mà chính là những câu quotations trong review của Yun Chan đẫ gây ấn tượng mạnh đến tôi.

Thực ra những câu quotations ấy cũng không xa lạ với tôi, nhưng lạ là cảm giác khi được đưa vào photobook như thế.

Nói một tí về photobook này nhé xD

Tôi khá là thích bìa và mặt sau của I Know. Một Jung Yunho đầy bá khí, lạnh lùng với dòng chữ “I KNOW” 유노윤호 nổi bật

Trang đầu tiên là hơn nửa khuôn mặt của Yunho với đôi mắt nhắm khẽ, vết sẹo dưới mắt hiện lên rõ rệt, đôi môi hồng với nốt ruồi duyên dáng đặc trưng của anh.

Câu quotations đầu tiên mà tôi rất ấn tượng “Con đường phía trước vẫn còn dài, do đó, tôi sẽ mãi như bây giờ, tin vào bản thân mình, và dựa vào bản thân mình để tự do bay trên bầu trời” nằm dưới dòng Unforgettable to phía trên và phía dưới nữa là lyrics eng trans của The Way You Are.

Cá nhân tôi rất thích màu đen, đa số các trang trong I Know đều hiện hữu trên nền đen huyền, rất hợp với một con người như Jung Yunho, một leader mạnh mẽ và kiên cường.

Âm nhạc để thưởng thức trong ngày mưa, tôi không nghĩ mình lại một lần tái kiến với bài viết này trong I Know. Tôi còn nhớ mình từng đọc bài viết này vào một ngày cuối tháng 5 năm 2010, từng một thời điên cuồng playback Return to love và những bản nhạc của X-Japan. Và tôi nhớ ~

“Tôi sẽ giữ lời hứa đã tự đặt ra cho bản thân mình rồi sau đó sẽ khóc thoả thuê”

Xuyên suốt photobook là những bức ảnh vào năm 2003, 2004, 2005, 2006, 2007, 2008, 2009, 2010 và cả 2011 của Yunho. Những ký ức và hoài niệm đẹp. Và tôi yêu ~

Keen – Khát Vọng, và Jung Yunho đúng là một người như thế, tràn đầy khát vọng, cho bản thân anh, cho một người nghệ sĩ, cho con đường này…

Những lời tâm sự về bộ phim đầu tay của anh và những trải nghiệm. Là một fan của Yunho, có lẽ tôi hiểu vì sao lại có phần này trong I Know ~

No pain no gain
“Không phải tôi kiên cường mà là tôi phải trở nên kiên cường”
Và hình ảnh Yunho đứng trong màn mưa nhân tạo, đầy cô độc. Nó khiến tôi hiểu vì sao anh phải kiên cường như thế.

Một bài viết làm tôi phải đứng lặng lần nữa đó là ‘Mắt Nâu’ của Kòy. Nói thật, tôi đã từng đọc bài viết này không biết bao nhiêu lần. Nhưng lần này, trong I Know, nó mang lại một cảm giác rất, rất khác. Nhớ nhung chăng? Nhưng thật sự, tôi cũng nhớ đôi mắt nâu biết cười của anh.

Tôi giống Yun Chan ở 1 điểm, đó là rất thích nhìn Yunho từ phía sau, nhìn vào tấm lưng, bờ vai vững chãi ấy. Nó luôn khiến tôi cảm thấy ấm áp, rất bình yên. Những lời tâm sự về cái ôm từ đằng sau ấy đã giúp tôi nhận ra rất nhiều điều và những thứ mà tôi từng lãng quên.

Dường như bấy nhiêu đó cũng chỉ là 1/2 trong cuốn photobook này, còn rất nhiều, rất nhiều điều khiến tôi ngỡ ngàng. Nhưng tôi sẽ không nói quá nhiều về I Know nữa, thế này thôi cũng đã quá đủ cho một ngày nắng tắt trong tôi.

Có lẽ tôi sẽ viết tiếp phần còn lại dở dang vào một ngày không xa nếu tôi còn có thể viết về Anh thật nhiều 🙂

Cho yêu thương của tôi ♥

• Mê Cung
Yun Chan ơi, em nhận được lịch chiều hôm nay rồi 🙂
Cảm ơn ss nhiều lắm. Lịch thật sự rất rất đẹp. Ngay đến cái hộp đựng cũng đẹp nên em quyết định giữ luôn lại, hết năm thì lại mang lịch bỏ vào nilon và cho vào hộp như cũ :))

Từng trang, từng trang đều thể hiện tâm huyết của ss. Thật sự đã ngắm quyển lịch rất lâu, xem từng trang một, lưu luyến không muốn rời mắt. Bây giờ vẫn để nguyên cover “A walk to remember” vì hình ss làm đẹp quá.

Bây giờ mới tiếc, nếu có điều kiện thì đã order luôn cả 2 version 😦
Một lần nữa, thật sự rất cảm ơn ss 🙂

• Nou Yunho
Be Happy
Love Truly
Think Bright
Take Action
Go Travel
Respect People
Make Dream
Sing Life
Share Hope
Keep Promise
Be Yourself
Believe.

Thanks a lot Yun Chan C: Those little ‘walks’ make me remind of THEM, truly ! And yeah, I will definitely follow these walks because After the chaos, THEY’RE still standing here xD I really love the words, let alone the look, it’s much more than just awsm, u-know? xD You guys made my day!

• Momo
Đã nhận được lịch và rờ ngắm vuốt ve từ chiều đến tối ♥.
Bây giờ em ấy đang chiễm chệ trên bàn học, lật ngay trang tháng 10, tấm ảnh anh Jung cười rạng rỡ.

Đó là trang mình thích nhất:”> Từ tông màu, hình ảnh đến câu tiếng Anh be bé ở dưới, vừa đọc vừa nghĩ ‘Nếu là người đàn ông này thì hãy tin đi, tin thật nhiều vào’. Nếu nói đến những trang yêu thích tiếp theo thì mình sẽ chọn tháng 6 – Chun của Mi Chan, rồi đến tháng 11 – hình ảnh Min cầm mic ngồi giữa khói và dòng chữ Be yourself. Mặc dù mình bias Su nhưng ko thể kiềm chế trước những trang đó được T__T. Lật tới lật lui, trang nào cũng thích hết:”> Thích cả hộp trắng, mấy tấm ảnh và dòng chữ mực xanh lá cây trên tấm giấy be bé ♥

• Chi Chi
Hôm nay chị em vừa về, mới nhận được lịch cơ ~. Mới đầu, em nghĩ là lịch sẽ được để trong hộp bìa cứng *giống như hộp của Monster Beat ấy*, làm em nghĩ sao đợt này chị già chơi sộp thế, hóa ra là để trong hộp giấy :)), nhìn chuyên nghiệp lắm nhé!~. Lịch năm nay đẹp hơn năm ngoái nhiều lắm ý, chất lượng thì khỏi chê. Giấy dày, sờ thiệt là thích, còn phảng phất mùi mực in thơm thơm nữa *em thích mấy quyển tạp chí mới in, giấy láng cóng, mùi mực như mới in xong, sờ thiệt là sướng* Về card thì không sao~, em xem quote, rồi cứ vậy lật ngược lên :)) nên không thấy cái card bị ngược chỗ nào hết *à, cảm ơn chị già đã không đưa cho em hình thím Chun đầu rong biển sóng lượn =))*.

Like mạnh lịch tháng sáu của A walk to remember nhé ♥ Paris của hoài niệm, của yêu thương. Paris của nắng, của nụ cười, của ấm áp. Like mạnh cái đấy. Em chỉ mới lật sơ lịch xem đã bị chú ý bởi cái đó rồi. Like cả lịch tháng 10 của Remember luôn. Không phải vì đó là couple yêu thích của em *ừ thì một chút xíu cỡ 5% thôi* mà là vì cái cảm giác tự do trong đó, thấy rất trong xanh, như muốn ôm cả nắng tháng 10 vào trong lòng ý. Cơ mà cái đấy nó làm em liên tưởng tới mùa hè nhiều hơn là chớm đông a~, vì cái màu rất xanh. Like luôn cái tháng 12 cùng bộ. Vừa nhìn, em vừa bật cười khi nhớ lại những style kinh khủng mà đáng yêu của mấy anh hồi mới debut. Nhìn thấy lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những lần cùng nhau tỏa sáng, những lần cùng cười, cùng khóc, cùng chia sẻ yêu thương. Nhớ cái cách năm chàng trai đó đã cùng nhau trưởng thành, cùng nhau mạnh mẽ. Cơ hồ như vừa mới thấy một DBSK ngày mới debut, khi họ chỉ mới là những chàng trai 17,18 tuổi, chốc cái đã trở nên nam tính, mạnh mẽ, kiên cường hơn trước nhiều lắm! Các chàng trai ấy, đã trải qua nhiều chuyện như thế, có lúc ở gần nhau thật lâu, mà cũng có lúc xa nhau thật dài, nhưng vẫn giữ cho mình ước mơ ngày đó, ước mơ chung vẫn còn đập từng nhịp mạnh mẽ trong trái tim từng người. Thật sự là nhớ rất nhiều chuyện. Hôm qua, có người hỏi em đã thích DBSK bao lâu rồi, khi em nói chỉ mới biết có 3 năm thôi, người đó đã ngạc nhiên, rồi còn nói là em không giống là người chỉ mới biết DBSK có 3 năm. Nhìn lịch của ss, tự nhiên em lại nghĩ, yêu bao lâu không quan trọng, yêu bao nhiêu mới là điều quyết định. Tình cảm bản thân không nhất thiết phải bộc lộ cho người ta thấy, cũng không nhất thiết phải nói những lời hoa mĩ, hay support couple nào đó mới được gọi là yêu DBSK nhỉ? Yêu là tin tưởng, là luôn ủng hộ những gì idol chọn đúng không ss? *aw~, lảm nhảm rồi -.-‘ tự nhiên dạo này nhớ ra nhiều chuyện nên bệnh nói nhiều lại tái phát, đặc biệt là sau khi đọc lại cái Colours T^T*

Về cuốn A walk to believe, em thích nhất lịch của tháng 3 và tháng 11. Tháng ba cuối xuân đầu hạ, tháng ba nắng ấm, tháng ba tươi mới tràn đầy. Nụ cười của Junsu, ánh vàng từ tóc Junsu, hòa vào với nắng, ấm áp và hạnh phúc quá đi ~. Nhìn Junsu cười, chỉ muốn bất giác cười theo, muốn tạm quên hết mọi chuyện nhức đầu nhức óc, quên hết bài vở chất đầy như núi, thả lỏng cơ thể ra, để tâm trí lạc vào một chốn nào đó thật là yên bình. Nhìn cái hình đó, em chỉ muốn đứng bên cạnh Junsu, cả hai cùng cười thật tươi, dẹp hết mọi thứ qua một bên và cười. Dạo này tự nhiên thích nhìn Junsu cười kinh khủng, và dạo này cũng dễ bị chọc cười, mặt sẽ sớm có nếp nhăn mất *nhăn trán* cười sống lâu mà mau già *=))*. Tháng 11, Shim Changmin, màu tím, trầm lặng và yên bình. Changmin hòa vào ánh tím, không quá rực rỡ, không quá mờ nhạt. Cảm giác thật sự rất bình yên.

Năm ngoái, lúc đang stress cực độ vì thi lớp 10, em đã tự kỉ ngồi ngắm lịch mà cười đấy. Bản thân em, rất cảm ơn ss đã làm lịch thế này. Không phải cốt để theo trào lưu, để kiếm lời, mà là để khiến cho khách hàng hạnh phúc. Đó là slogan của Y&Y Pro đúng không? Khách hàng có thể mỉm cười khi sử dụng sản phẩm do mình làm ra, đó mới chính là điều hạnh phúc nhất của người bán. Cảm ơn ss, cảm ơn Y&Y Pro trong suốt thời gian qua, đã tạo ra các sản phẩm theo tiêu chí đó. Người ta nói photobooks của ss là nhảm nhí, là lừa đảo, em lại thấy đó là yêu thương. Không phải chỉ toàn các hình ảnh của idol mà đâu đâu cũng có, trong ấy, là ẩn chứa rất nhiều yêu thương, từ nhiều người, chứ không phải của cá nhân ai. Hiểu một idol, không phải thông qua những gì họ thể hiện trên sân khấu, mà là qua những gì những người xung quanh nhìn nhận về anh ta. Một lần nữa, thật sự cảm ơn ss đã đem đến yêu thương cho khách hàng của mình. Em cũng mong ss có thể tiếp tục lâu dài, nhưng mà ss bận như thế, cũng không thể ép được. Nếu cuối năm rảnh rỗi, hãy bán lịch tiếp nhé! Em muốn mỗi ngày ngước lên khỏi những dòng chữ đặc kín với vô vàn con số khó nhằn là lại được mỉm cười thư giãn, là thấy năng lượng lại tràn đầy!

Yun Chan, cố lên nhé!

• Pjggy Doll

Em nhận được lịch rồi nha, hí hí :”>. Ở cái hộp lịch ss ghi chữ Believe mà em đọc mãi k ra, xoay tới xoay lui mới nhận ra dc =)). Mà công nhận là Yunnie “cơ hội” thiệt ;;). Tháng 10 hình YunHo tone Tím đẹp kinh khủng luôn ý, cả cuốn Believe em thik nhất tháng 10 đó ;___; (đùa chứ thậm chí còn thik hơn cả tháng có hình bạn Jae xanh tươi đi xe đạp :(()
Sau khi chiêm ngưỡng xong dung nhan của em Believe thì em bắt đầu lò dò sang em Remember ;)). Mở ra là thấy một cái phong bì rồi nhé (chết thật, em đang nghĩ sao card gì mà to thế, làm sao mà nhét vào ví được O.o), nhưng mà mục đích chính là lịch nên cứ tạm bỏ qua em phong bì đã ;)). Biết trước là bìa cuốn Remember nhìn như thế nào rồi nhưng mà lúc mở hộp ra thì em vẫn có cảm giác sợ sợ. 5 bóng đen cứ đứng im lìm như thế tạo cho người con người ta cảm giác bị ám ảnh, theo dõi như từng đợt cảm xúc từ đâu chợt quay về bám theo tâm trí mình dai dẳng. Với một hoàn cảnh như DBSK hiện nay thì chắc hẳn là tương lai sẽ đen tối hơn quá khứ ngọt ngào hơn rất nhiều. Em không hiểu tại sao ss lại làm ngược lại như thế nhưng em cảm thấy xuôi lòng với điều đó. Từng trang lịch là từng dòng kí ức chảy qua, cũ có, mới có nhưng đều đem lại cho em một cảm giác tiếc nuối, một cảm giác cồn cào trong cơ thể. Nhưng thực sự là nhìn bìa của em ấy rất rất đáng sợ, em còn chẳng dám nhìn đến lần thứ 3 nữa T^T.
Không biết có phải tại em hoài cổ hay không nhưng em ấn tượng với cuốn Remember hơn là Believe 😐 Chắc là cái gì càng đáng sợ thì em càng thích thì phải :))

• Rùa Hồn Nhiên

Điều đầu tiên khi ss mở bưu phẩm và mở “A Walk To Believe”, nhìn thấy tông màu trang bìa đầu tiên của nó và “I Know” tương đồng một cách kì lạ, như thể “A Walk To Believe”, sinh ra là để đứng cạnh “I Know” vậy ^^~

Ngay trang đầu tiên:
After the chao, we’re still standing here… We are DongBangShinKi
Câu nói mà cái ngày tháng 8/2010 đã khiến ss bật khóc… Các anh vẫn đứng đó, vẫn đang đứng đó, để chờ đợi, hay để đáp trả lại trái tim của hàng triệu người đang ngày đêm trông ngóng?

Tháng 1: DBSK
Bộ quần áo trắng, một trong những bức ảnh mà ss thích nhất đã được em lựa chọn.

Những nụ cười chói lóa, chói lóa hơn cả những tia nắng đang xuyên qua vai kia…
Nụ cười, luôn khiến trái tim ss trở nên ấm áp lạ kì…

1 bình hoa nho nhỏ và dòng chữ Be Happy như một lời chúc giản dị và nhỏ bé dành cho 5 anh và dành cho những người đang cầm trên tay cuốn lịch mang đầy tình cảm này.

Sinh nhật Jae, ss thấy hài lòng khi em chọn 1 bức ảnh Jae hơi hâm 1 chút chứ không phải là 1 khuôn mặt cười nhẹ hay 1 đôi mắt lạnh… Đúng là Jae mà ^^~

Tháng 2: Jae
Tháng sinh nhật thật của Jae, của Yun và của Min.

Tông màu xanh lá, màu light stick của Fan Jae ở Trung, màu mà Yun yêu thích và dòng chữ Love Truly – tình yêu đích thực…

Với ss, dòng chữ ấy là để dành cho Jae, tình yêu chân thật là thứ mà con người đó không bao giờ thiếu. Ẩn trong bề ngoài lạnh lùng là một trái tim vô cùng ấm áp, 1 “nhà nội trợ” thích làm bánh và những món ăn ngon cho mọi người…

Ss không thích kiểu tóc của Jae trong PTB lắm, nó khiến cho khuôn mặt Jae đặc biệt gầy dù ss biết nó làm tăng vẻ nam tính của anh lên. Nhưng ss lại thích phong thái của Jae trong phim đó, có 1 cái gì đó chân thật lắm í…

Tháng 3: Su
Nụ cười thiên thần bên dòng chữ Think Bright
Em nè, liệu có ai có thể không lạc quan và vui vẻ khi nhìn thấy nụ cười này của Su không nhỉ? :”>

Nụ cười ngây thơ không chút vướng bận, hiện thân của 1 người đại diện cho sự lạc quan và luôn mang lại nụ cười cho mọi người, là Su đấy, là Su mà ss yêu thương đấy.

Nhưng giá như ở bức ảnh nhỏ, là 1 Su đang hát thì ss sẽ yêu hơn nhiều đấy nhé :”>

Cupcake is listening to music – 1 phong cách rất YunChan 😀
Có lẽ nụ cười và giọng hát của Su mang lại cho em niềm vui và sự an ổn hệt như 1 chiếc cupcake xinh xắn phải không?

Tháng 4: Yun
Có lẽ giống như cách em làm I Know (dù ss chưa mở ra nhưng đọc preview của em và nhận xét của mọi người, ss cũng có thể mường tượng ra phần nào nội dung và hình ảnh trong đó J )

Yun của tháng 4 là 1 tông màu trầm, Yun không cười như Jae, như Su mà là một Yunho đầy nghêm túc…

Trong đôi mắt nâu kia là gì nhỉ?>
Ss thực sự rất muốn biết…

Đôi giày – Take Action
Như em nói, “Hãy mang giày và chạy”
1 Yunho đầy nhiệt huyết
Tông màu nóng hơn 1 chút
Đủ để khiến năng lượng trong cơ thể mình sôi sục lên 1 chút
Tháng 4, bước đà cho những tháng ngày quan trọng sau đó, thi cử, học hành, công việc… Hình ảnh này, em chọn thích hợp lắm nhé^^

Ps: ss chỉ có 1 chút chưa thực sự vui, đó là cái mà ss yêu nhất trên mặt Yun, nốt ruồi và những vết sẹo, đều nhòa mờ trong những bức hình này ~~

Tháng 5: Min
Bộ ảnh Min ở Hawaii là bộ ảnh của Min mà ss thích nhất
Cảm giác thoải mái gần như 100% cả về tinh thần và thể xác…
Min đứng đó, giữa sóng, cát, biển… tự do như một cánh chim trời, như những gì mà Min thực sự mong muốn: Một cuộc sống bình thường với những thú vui bình thường…

Go Travel, những chuyến đi là những chuyến phiêu lưu, khám phá những nơi ta đến và khám phá chính bản thân mình
Với ss, ss thích nhất là khi Min và cả 4 người còn lại đi du lịch, đó là khi tâm hồn họ được tự do và trở lại là chính họ…

Ps: Tại sao lại không có 1 hình nho nhỏ nào đại diện cho Min nhỉ?

Tháng 6: Chun
Ss hơi bất ngờ khi thấy pic lớn của Chun, là Chun giữa chốn đông người chứ không phải một mình Chun như những pic khác trước đó, cảm giác đúng như từ mà em lựa chọn Respect – Chun ở đó, vỡ òa trong niềm vui và xung quanh anh là tiếng vỗ tay tán thưởng và khâm phục, đó chính là sự “respect” mà mọi người dành cho anh.
Anh đã luôn tôn trọng mọi người và anh đang được mọi người tôn trọng.
Con người với sự kết hợp của đủ loại cảm xúc phức tạp, là anh, có thể mỉm cười, thì đó thực sự là một nụ cười đầy ý nghĩa.

Ps: Em có biết cái mũ nhỏ xíu tán đinh của Chun ko? :”> ss đã nghĩ là sẽ thấy nó khi mở đến trang tiếp theo đấy ^^~

Tháng 7: Su
Ss đã hiểu vì sao khi trước kia, em chưa để pic Su đang hát, và ss thực sự hài lòng, đó là Su mà ss yêu quý nhất, là Su khi đắm chìm trong âm nhạc, là Su khi đang đổ mồ hôi sau một bản dance đầy quyến rũ, là Su của sân khấu…

Tiếng hát của Su thực sự rất tuyệt vời và luôn khiến tim ss chững lại…

Là Su, nơi ánh sáng, rực rỡ và hạnh phúc.
Tuy đôi mắt kia không cười, nhưng đam mê và hi vọng chưa bao giờ ngừng cháy trong đôi mắt ấy.

Pic nhỏ, khá mới, nên gọi là hoàng tử Su nhỉ :”> Nhưng nếu được quyền chọn, thì ss sẽ chọn 1 bức hình của Su trên sân khấu nhạc kịch, giấc mơ của Su đang từng ngày được thực hiện, và nhạc kịch là một phần quan trọng trong giấc mơ ấy, phải không nhỉ? 😀

Tháng 8: Jae
1 chút bụi bặm
1 chút phá cách
Vẫn là Jae
Nhưng cảm giác có gì đó hơi bất cần 1 chút…

Uh, cuộc sống là để sống và tận hưởng chứ không phải đơn thuần chỉ là tồn tại…

Với Jae và với cả 4 người còn lại, cuộc sống được gắn liền với âm nhạc và gắn liền với nhau như 1 định mệnh không thể chối bỏ phải không em???

Tháng 9: Chun
Ss đã tưởng rằng sẽ là Min cơ đấy, nhưng lại là Chun nhỉ
Lần này không phải là diễn viên Pack YooChun mà là ca sĩ Micky YooChun …

Hi vọng cũng giống như niềm vui, khi được chia sẻ thì nó sẽ lớn hơn lên và mạnh mẽ hơn lên. Chính Chun, là tác giả của cụm từ mà bất cứ một Cass nào cũng đặt trong tim, để dặn lòng sẽ tin tưởng và tiếp tục tin tưởng.

Nhưng, ss không thực sự hiểu, vì sao, bên cạnh cụm từ Share Hope, lại là 1 bức ảnh đầy khí chất của Chun. Có lẽ vì chưa hiểu, nên ss chỉ cảm thấy vô cùng ấn tượng với tông màu em lựa chọn và câu nói nho nhỏ ở góc thui í :”>

Tháng 10: Yun
Ss thực sự đã hét lên khi giở tới tháng 10
Màu tím
Màu hoa Oải hương
Có lẽ một phần vì ss dành tình cảm nhiều nhất cho Yun, nên ss thực sự yêu cái pic lớn mà em lựa chọn: Nụ cười quen thuộc, mắt cười quen thuộc, 1 chút ngượng ngùng, nhiều chút vui vẻ; Là đây, trên gương mặt đẹp đẽ này, chìm ngập trong sắc tím này…

Ss thích mái tóc này của Yun rất rất nhiều, đơn giản nhưng lại đầy cuốn hút J

Keep Promis: “Keep every promis you make and only make promis you can keep” – Là Yun, không thể sai lệch, 1 kẻ cứng đầu và cố chấp chạy đến mục tiêu; là 1 kẻ ngốc luôn cố gắng giữ lời hứa dù cho có bao nhiêu áp lực và bao nhiêu người sẵn sàng quay lưng…

Yêu anh, khâm phục anh, cảm mến anh, thương anh, ghét anh… bao nhiêu cảm xúc dành cho anh dường như đều ngưng tụ lại trong sắc màu Violet này…

Pic lớn, Yun đang che đi 1 nửa khuôn mặt, pic nhỏ, Yun đang dõi mắt nhìn nghiêng, không bức hình nào hiện đủ khuôn mặt đẹp… Nhiều khi ss tự hỏi, trong những năm vừa qua, có khi nào anh thực sự gỡ bỏ hoàn toàn lớp make-up của nghệ sỹ, đã khi nào anh vui trọn vẹn mà không một chút vướng bận lo phiền…

Có lẽ là không có, nhưng được nhìn thấy anh đứng đó, mỉm cười và hét vang “ We are DBSK” là đủ để những trái tim như ss tiếp tục tin tưởng, là đủ để những đôi mắt như ss tiếp tục dõi theo, dõi theo những nụ cười, dõi theo những giọt nước mắt, dõi theo đôi vai cô độc, dõi theo những giây phút vinh quang…

Tháng 11: Min
Không biết ss gọi đó là màu Purple có đúng không, đó là màu mà Min thích nhất đúng không em?

Mọi người thường không thích Min để tóc xoăn và dài, nhưng ss lại thích cái kiểu xoăn nhẹ và đánh hơi rối 1 chút như thế này của Min. Nó khiến Min trở nên chững chạc hơn.

Min thực sự đã trưởng thành rồi, suy nghĩ, hành động đều khác đi 1 chút, lớn hơn 1 chút. Cậu nhóc ngày nào nay đã ra dáng một người đàn ông thực sự, biết lo lắng cho và chia sẻ bớt gánh nặng mà trước nay dồn trọn trên vai của người trưởng nhóm. Không phải Min thay đổi, Min vẫn khó hiểu như thế, vẫn “cụ già” như thế, nhưng có lẽ Min đã tìm ra cho mình một câu trả lời, cho những câu hỏi mà có lẽ tới tận lúc này vẫn còn ở sâu trong tim Min, câu hỏi Yes or No…

Min trong 1 bản balad, đang chờ đợi để ngân lên những note cao mà so với 2 năm trước, nó mềm mại, luyến láy và quyến rũ hơn rất nhiều…

Hình vẽ 1 cái cân, 1 trái tim và dòng chữ Be Yourself, khi thấy nó, ss chỉ nghĩ rất đơn giản: Hãy là chính mình, đừng bao giờ mang tình cảm ra để cân đong đo đếm; không quan trọng trái tim bạn lớn hay nhỏ mà quan trọng là bạn hãy làm theo những gì trái tim mách bảo và tin tưởng vào chính mình…

Tháng 12:
Cảm xúc của ss là hơi tiếc nuối, giá như 1 năm có 24 tháng thì hay biết mấy, ss sẽ được ngắm và được cảm nhiều hơn nữa @@

Những bức hình rất đẹp, có lẽ vì ss đã nhìn qua nhiều bức ảnh của cả 5 người quá rồi, nên không thể biết cái nào là đẹp nhất nữa, nhưng bức hình lớn mà em chọn hệt như 1 bức hình động vậy đó:
Bên trên là 1 chút nghệ sỹ
Bên dưới là 1 chút đời thường
Cảm xúc chân thật qua những biểu hiện chân thật…

Em biết ss thích nhất điều gì ở tháng này không? Là câu nói nhỏ xíu ở góc đó:
“1 chút niềm tin sẽ mang linh hồn bạn đến thiên đường
Nhưng rất nhiều niềm tin sẽ mang thiên đường đễn trong linh hồn của bạn”

Thật trùng hợp là khi ss mở tới đây thì playlist của ss cũng vừa chuyển sang bài “Heart, Mind and Soul” ss sẽ ngắm nghía những nụ cười này thêm 1 chút nữa vì ngay sau bài này sẽ là bài “I Believe”

Lật tới trang cuối cùng, đọc dòng chữ nhỏ xíu, ngắm nụ cười ở bên cạnh và nhớ về hàng loạt sự kiện…
Ss thực sự muốn hét to lên 1 câu
1 câu mà bất cứ một ai yêu các anh cũng đều biết
ALWAYS KEEP THE FAITH!

I believe in you…
As I look at you
I will send all my feelings for you
I want to keep the feelings
I have for you hidden
Even my fears that you might leave me one day.

I can’t let you go
You are the only one in my life…
~~~

Cảm ơn em thật nhiều vì đã khiến cho cảm xúc của ss được chu du và ngưng đọng, đã khiến cho niềm tin của ss thêm mạnh mẽ, để ss có thể tiếp tục yêu, tiếp tục thương, tiếp tục tin tưởng và tiếp tục đợi chờ…

A Walk To Believe!

• Ngân Jae
Lần đầu tiên, order một món đồ mà cứ mảy may lo sợ lạc mất.
Lần đầu tiên, biết được mình là người ord may mắn được tặng mini ficbook đã nhảy cẫng trên giường.
Lần đầu tiên, biết được hàng về đã chạy như bay trên đường, định mở ra ngay khi nhận được. Khi về đến nhà phải lau tay mấy bận vì đổ mồ hôi tay. Xem xong rồi cứ cầm bên mình mãi, không nỡ cất đi.
Lần đầu tiên, nhìn những chữ kí, lời đề tặng trong cuốn ficbook, đã muốn khóc.

Cám ơn ss Yunnie, ss Danky, ss Jichou, vì những yêu thương dành cho 5 con người ấy, cũng như các reader, mà mọi người đã gửi gắm trong cuốn ficbook.
Nhờ có mọi người, mùa hè này của em thật ý nghĩa ♥
PS: Giờ em mới biết được cái gì gọi là “Hàng Việt Nam chất lượng cao” ^^

• Fang Emy
Lần này mình chỉ có khả năng đặt I Know, Concerto và Like A Hero.. 3 cuốn ấn tượng nhất ngay từ cái nhìn đầu tiên ^^ Thật tiếc là ko thể xoay sở thêm để lấy cả 2 cuốn còn lại :-< Uhm~ và thật ra thì sau khi xem xong cả 3 cuốn, chỉ có I Know và Concerto vẫn khiến mình rất hài lòng, hệt như History of DBSK, mình có thể dùng những photobook này của Yun Chan để giới thiệu những con người mình yêu với những người lạ… Thật sự, thật sự rất thích 3 tấm thiệp và tấm card nhé Yun Chan, những mẩu chuyện rất thú vị, design cực kì đẹp 😡

Đầu tiên, phải nói là rất cám ơn Yun Chan, I Know đã thật sự khiến mình xúc động, nó nhắc mình nhớ đến rất nhiều thứ trong quá khứ mà bản thân đã lãng quên.. Từ đầu đến cuối của I Know đối với mình là 1 nỗi đau.. Ngay cả những tấm hình có nụ cười rạng rỡ của Yunho cũng gợi cảm giác buồn.. Khi đọc phần “I wanna hug you from the back”, mình suýt khóc í ^^” Hình dc chọn lọc đưa vào cũng rất phù hợp, rất đẹp, vô cùng gợi cảm xúc.. Tự hỏi có phải vì Yun Chan là fan của Yunho cho nên I Know mới đặc biệt như thế ko.. ^^

Concerto thì … chỉ có thể dùng 1 từ: “ảo” ^^ Mình ko biết phải nói sao về cuốn này, chỉ có thể tiết lộ với Yun Chan là sau khi đọc xong, mình bất giác ôm rất chặt vào lòng, nói thế Yun Chan chắc hiểu cảm xúc của mình hen ^^

Cuối cùng là về Like A Hero. Xét về bìa, rất ấn tượng! ^^ Jaejoong là người rất đặc biệt, rất lạ trong mắt mình, cho nên Like A Hero là cuốn mình trông đợi rất rất nhiều. Chuyện về Jaejoong, những gì có thể nói về Jaejoong và những tấm ảnh của Jaejoong nhiều vô số kể, hầu hết đều hay và đẹp, có phải rất khó cho Yun Chan khi chọn lọc để đưa vào photobook ko he? ^^ Xem xong Like A Hero, mình đã lên mạng và thử tìm xem Yun Chan có viết ở đâu đó cảm xúc của Yun Chan khi làm Like A Hero ko, nhưng thật tiếc là mình ko tìm thấy ^^” Thật sự thì.. Yun Chan đừng buồn, so với những cuốn khác mà mình đã mua và xem (History of DBSK, I Know, Concerto) thì Like A Hero mang lại cho mình cảm giác khá sơ sài.. Hình trong Like A Heo hình như là nhiều hơn những cuốn còn lại, gần với định nghĩa “photobook” hơn, thật sự thì cũng ko biết nên hài lòng hay ko về điều này :)) Nhưng mình thật sự đã trông đợi Like A Hero sẽ như I Know hay Concerto 😀 Điều thứ 2, mình ko thix bài viết “Kim Jaejoong – sẽ xứng đáng với hai chữ ‘diễn viên’ ” , đối với mình mà nói thì đây là bài viết hoàn toàn ko phù hợp khi đưa vào photobook ^^” Khi đọc xong, mình đã tự hỏi: rồi có lẽ sẽ có lúc Yun Chan sẽ làm thêm 1 cuốn Like A Hero part 2 để có thể nói với mọi người rằng: anh ấy đã xứng đáng với hai chữ ‘diễn viên’? Thật sự thì đây là 1 bài bình luận rất khách wan, mình cũng công nhận những điều đó là đúng, nhưng suy cho cùng cũng chỉ là nhận xét của ai đó, những nhận xét từ 1 phía, ko thể áp dụng cho 1 sản phẩm dành chung cho mọi người, vả lại có vẻ như bài viết không còn phù hợp với hoàn cảnh hiện tại nữa. Mình nghĩ khi Yun Chan làm 1 cuốn photobook, nên làm sao để mãi những năm tháng sau này, khi người ta giở ra đọc lại, nó vẫn phù hợp, nó tốt nhất chỉ nên nói về con người anh ấy (như là I Know hay Concerto) hơn là đánh giá anh ấy ở một thời điểm nào đó ^^ Về phần Letter wrote by JJ to his members, rất đơn giản, phải nói là quá đơn giản nếu so sánh với 2 cuốn I Know và Concerto. Còn về phần JJ’s Quotation, mình thắc mắc sao Yun Chan không chia ra và để rải rác ở các tấm hình?

Có thể nói, tóm lại, trong mắt mình, nếu như I Know là một sự trải bày chia sẻ lay động cảm xúc, Concerto là cái nhìn thi vị đầy màu sắc thì Like A Hero chính là những cảm nhận của riêng Yun Chan và những người bạn..

Haizz… ko biết viết thế này có truyền đạt đúng suy nghĩ của mình đến Yun Chan hay ko, dù sao thì cũng rất cám ơn Yun Chan vì những sản phẩm rất tuyệt vời này, cám ơn vì đã cho mình một trải nghiệm rất thú vị: được tin tưởng và được chia sẻ thẳng thắn với chủ nhân sản phẩm. Chúc Yun Chan thật nhiều thành công, nhiều niềm vui.

• Sophie Vu

• Nguyên Thảo

My precious collection from Y&Y Production ♥♥♥♥♥

I really want to say thank you to Yunnie sis and Yanlee sis for their hard working, their enthusiasm and their passion that they didn’t give up even they had had a lot of stress to bring me this gorgeous and creative products.

And really really want to tell them that I admire them a lot because of their talent and their adorable personality.
:”):”)

• Gxừ Lkdskishishi

Lời đầu tiên là muốn cảm ơn ss Yun Chan ^^

Thật sự mở ra thì cảm xúc tốt độ, cả nhà đều ngoái đầu nhìn quyển sách lấp lánh này:() ;O; và ss hãy mở đơt order ficbook, em không muốn đây lại là sản phẩm đầu tiên và cuối cùng đc mua của Y&Y Pro:-< Những cảm xúc với Junsu ở Twinkle đầy đủ và trọn vẹn, nhưng có lẽ mình thích nhất chương đầu “Twinkle Like Sunshine”, thích nhất những tấm ảnh mà nụ cười rạng rỡ của Junsu-chan là điểm nhấn,, của Junsu ngày ấy ;>D

Bỏ qua hết mọi chuyện, mọi kí ức có được với Junsu, thì đọng lại trong tâm trí mình là 1 Xiah Junsu luôn luôn cười, ngốc xít và ngơ ngẩn. Có lẽ cách mình nhìn Junsu giống với cương vị 1 ng anh chị, như cách Jae nhìn Su XD mình muốn quan tâm và chăm sóc, chứ k phải là giữ chặt

• Ry WLion

• RinnieJJ


• Hạ Chi

{Review} Valley&Hills – Danky&Jichou

.081712

Ban đầu, tôi đã nghĩ mình sẽ chẳng đọc thêm fic YunJae nào khác. Ban đầu, tôi đã chẳng định mua Valley & Hills.

Qua lời giới thiệu của chị, tôi đã thử tìm hiểu về Jichou và Danky. Tôi không muốn phí hoài tiền bạc vào những thứ mình chẳng bao lần đụng đến. Dù chưa đọc thật kĩ một fic nào của họ, chỉ lướt qua những câu chữ trên LJ, tôi cảm thấy, nếu không mua sẽ rất tiếc.

Văn của Jichou và Danky khác với những văn tôi đã đọc. Họ kể chuyện thản nhiên, bất kể ở ngôi nào, như đang kể chuyện đời mình. Những dấu câu đặt ở những nơi người ta chẳng nghĩ đến, hay không bất cứ giáo viên dạy văn nào chấp nhận, lại có sức lay động lạ lùng. Truyện của họ, không phải đọc vội, là thứ văn đọc sâu, đọc chậm, là thứ văn phải chậm rãi mới nhìn thấy được nét tinh tế quấn mình trong từng câu, từng chữ.

Bản thân tôi không thích YunJae, vì một lí do tôi chẳng rõ, nhưng tôi thích truyện của họ. Tôi đọc nó, với tư cách là một fan bình thường, với tư cách là một đọc giả tìm đến văn hay. Tôi ngạc nhiên là họ chưa xuất bản bất cứ cuốn sách nào. Và tôi cũng nghĩ, những điều tinh tế thế này, nên để người ta tự tìm đến, đừng đem nó thành sản phẩm thương mại.
Tôi chỉ mới đọc “Lãng đãng tình giăng”, chỉ mới đọc phần đầu. Thật sự thì, tôi yêu nó. Nhẹ nhàng, mềm mại mà chua xót. Hai nhân vật trong truyện, hai kẻ đuổi bắt tình yêu. Anh vì cho đi nhiều mà chẳng còn gì cho cậu, còn cậu, để tình dẫn lỗi đi tìm anh. Hai người chạy dài trong những năm tháng tuổi trẻ, làm đau nhau, làm tình xây xước lòng xốn xang. Rồi lại gặp nhau, vào một ngày mưa nhiều năm sau đó. Nuối tiếc, hoài mong. Dòng đời ngoài kia vẫn xoay mình uyển chuyển.

Tôi không biết, những điều mình nói có đúng không. Tôi chỉ là, từ một người bình thường, đã trở thành một người yêu thầm văn của họ.

Valley & Hills là một quyển ficbook đáng mua. Từ chất lượng sản phẩm đến nội dung tác phẩm, tất cả đều đáng đồng tiền bát gạo. Dù sao, tôi vẫn cảm thấy, mình đã không phí hoài tiền của vào một thứ nào đó chẳng đụng đến bao lần. Có thể, đọc đến trang cuối của Valley & Hills, tôi sẽ gấp nó lại cất vào ngăn tủ, chỉ đụng đến một lần duy nhất. Nhưng tôi trân trọng nó, trân trọng người viết và người làm, trân trọng cả chút yên bình tôi tìm được trong đó bên dòng đời cuộn chảy chẳng nguôi.

Chỉ là lúc đó, lòng ngẩn ngơ

.111112

Lâu lắm rồi mới chạm vào quyển sách này. Một lớp bụi mỏng phủ ngoài chiếc hộp. Tựa hồ mùi mực in còn thơm mới thoảng ra từng trang sách.

Văn của Dan và Ji, không có từ ngữ nào diễn tả được cái đẹp của nó. Hai cô gái ấy, biến những thứ tưởng chừng bình thường trở nên trân quý, đặc biệt; biến những điều chỉ có trong tâm thức trở nên hiện hữu, rõ ràng hơn bao giờ hết.

• Sei

Cho Jichou, Danky, Yunchan.
Cho tuổi trẻ và dịu dàng.

Lần đầu mình viết review/feedback cho fic (ficbook) YunJae. Nếu như nói fic của JiDan là fic hay nhất mình từng đọc thì không phải. Fic ấn tượng nhất thì chưa chắc. Nhưng đấy là một trong những gì dịu dàng nhất mình từng biết. Không quá gay cấn, không quá ủy mị, nước mắt. Chỉ đơn giản là đọc và tan ra theo từng câu từng chứ. Kiểu như ‘để gió cuốn đi’ vậy. Bạn tưởng tượng nó giống như hoa bồ công anh. Khi gió thổi, những nhánh hoa của nó cũng tan bay theo trong gió.

Yêu lắm một Changmin trong fic của hai cô gái. Hoàng tử bé của mình. Cậu út, cậu nhỏ của mình. Và yêu lắm một Yunho của Jaejoong, một Jaejoong của dịu dàng.

Về phần trình bày. Mình nghĩ khi làm một việc gì đó, nếu như bạn đặt toàn bộ trái tim, lý trí và tâm hồn vào đó thì những gì bạn nhận được sẽ còn hơn cả thế. Và Yunchan chính là như vậy. Mình có cảm giác như phần phía trên của bìa fic, những bông hoa li ti đó là Jichou còn mặt nước xanh xanh phía dưới là Danky. Con thuyền lơ lửng giữa khơi giống như tính cách hai cô gái Thiên Bình mà mình biết. Có lẽ điều mình không thích lắm ở phần trình bày là hai cái ngoặc (xin lỗi vì mình không biết nên dùng từ gì :-s). Cảm giác vướng mắt không hài hòa lắm với kết cấu xung quanh.

Cuối cùng một lần nữa xin cám ơn Jichou, Danky và Yunchan đã cho ra đời Valley & hills.

Thực sự cám ơn.
Valley & hills – Em, tôi và dịu dàng

• Nhàn Nhi

Đây là lần thứ hai mình mua ficbook, và thật may mắn là cả hai cuốn mình đều rất thích.

Ficbook này mình mua đầu tiên là vì ss Yun đã thiết kế nó, mình muốn xem thử > v < khác với nhiều bạn mua vì yêu mến cả tác giả, mình chẳng biết tý gì về hai bạn ấy, cả những fic trong ficbook nói tới. Điều đó cũng khá thú vị vì cứ như mua sách về đọc ấy. :”> Mà chữ kí hai bạn dễ thương lắm ; v ; sao chữ dễ thương thế ~

Valley & Hills được thiết kế và đầu tư khá nhiều phần, thế nên tuy fanfic ít nhưng độ dày nó cũng tương đương với cuốn kia, mà giá tiền thì cũng gấp đôi = v = ~ bất quá cũng không quá tiếc vì ficbook rất đẹp ~ giấy tốt, dễ thương vô cùng, tuy có vài lỗi từ và chính tả nhưng ít vô cùng, mình chỉ phát hiện có hai lỗi ^ v ^ ~ lại còn được đi kèm với hộp trắng của YYPRO be bé vô cùng đáng yêu… và hai cái bookmark màu sắc và độ dày tốt a.

Nói chung, hình thức của em ấy làm mình vô cùng mĩ mãn. Sau là nói về nội dung.

Đọc bài giới thiệu của ss Rei và cả những đoạn sì-poi của ss Yun trên blog khiến mình rất tò mò về fic của Jichou và Danky, cả những lời bình luận của các bạn khách hàng khác nữa khiến mình rất mong được đọc.

Valley & Hills mình nhận được từ lâu nhưng mãi tận bây giờ mới đọc xong. Vì văn của hai người thật sự nên đọc chậm mới thấm được a.

Fic của Jichou nhiều hơn Danky, nhưng một fic của Danky hết nửa cuốn sách rồi nên cũng xem như chia đều đi.

Câu chuyện Lãng đãng tình giăng làm mình cứ nhớ đến Nguyễn Ngọc Tư, chỉ nhớ đến đơn thuần thôi, nội dung không liên quan gì nhiều. Nó làm mình hơi ngỡ ngàng, vì lối dẫn lạ so với những gì mình từng đọc. Nó cũng lấp lửng, nhưng không quá nhiều ẩn ý, cứ như trôi thôi. Truyện được kể lại với đại từ nhân xưng tôi, thông qua hai phần, hai cái “tôi”. Hai phần có vẻ giống nhau và lập lại như kể theo một cách khác, nhưng lại không giống nhau, vì nó khác. Phải đó, mình đọc xong phải ngồi nửa ngày để phân biệt được và hiểu được trình tự của câu chuyện. Tuy nhiên, tình cảm lại rất ngây ngô, dễ dàng nhận ra vô cùng, tình cảm không hề khác biệt, bất quá chỉ khác ở cách diễn đạt và kết quả thôi. Bất quá mình ấn tượng lắm, chỉ là chỉ có thể nói như vậy chứ thật không biết diễn tả gì thêm.

Đọc fic của Ji và Dan, mình luôn có cảm giác nhân vật chính…..bị hành =))

Nhưng hợp lí.

Luôn có cảm giác họ bỏ qua cơ hội của mình là do bản thân, để rồi ngơ ngác hối hận.

Người ta nói tình cảm phải trải qua đau thương và mất mát mới hiểu được giá trị chân thực của nó. Có thể nói chung chung là cảm giác như vậy đó. Buồn mang mác, đọc cũng buồn vô cớ theo.

Tranh ss micsy rất xinh, màu sáng nhìn mê a. Màu nước a ~~

• Tiểu Băng Hạ

Hôm nay, khi cầm trên tay gói bưu phẩm, tôi hạnh phúc đến muốn hét lên thật. Cuốn ficbook tôi chờ đợi, đẹp thật sự rất đẹp nhưng cái chính mà tôi cảm nhận được khi cầm nó trên tay là nó được làm từ nhiệt huyết, tình yêu fan gơ tận sâu trái tim. Bìa sách thật sự chính là khung cảnh tôi đã từng mơ: đồng cỏ, nước và thuyền giấy nhỏ nhẹ trôi khung cảnh bình lặng ẩn chứa ít nhiều cô độc trong tâm hồn người. Có lẽ chị ấy, người đã làm “Valley and hills”, chỉ là người làm nó thành sách thôi đã thiết kế bìa theo đúng tâm hồn, trái tim mình chăng? Hay bởi vì cùng là ” thần nông” nên tôi thích cách một thần nông khác thiết kế nhỉ ^^. Nội dung thì rất tuyệt, mặc dù tôi chẳng chẳng phải là fan của bất kì nhân vật nào trong fic, nhưng cách hành văn hay mà với tôi thứ gì hay thì tôi xem thôi, từng câu chữ lúc thì mang niềm vui, lúc lại cứa sâu vào lòng.

 

10 thoughts on “FEEDBACK…

  1. ss ơi cho e hỏi khi nào mới mở lại order zậy ss ?? e muốn mua. Mà shop ở HCM hay HN zậy ?????

    • chào em, hiện giờ chị đã ngừng làm PTB, chị chỉ còn một đợt order lịch 2013 và ficbook lần 2 nữa thôi. Y&Y Pro ở Sài Gòn em nhé, nhưng ship đi toàn quốc ^^

  2. Bạn ơi, mình thực sự rất muốn mua PTB “I know”, liệu bạn có thể xem xét mở thêm 1 đợt order nữa được không ?

    Mình biết thông tin muộn quá! :(((((((((((((((((

Leave a comment